Chương 9

:
Chỉ thấy Bàn Kim Liên toàn thân trần truồng ngồi trên người Võ Đại, hai tay chống lên ngực hắn, mông nhanh chóng lên xuống, dương vật của Võ Đại ra vào trong âm hộ của nàng, chỉ thấy nàng lúc thì lên xuống, lúc thì tiến lùi, một mái tóc dài xõa tung, lúc thì hất ra trước ngực, lúc thì hất ra sau lưng, trước ngực hai bầu vú to lớn nhọn hoắt theo động tác của nàng mà nhảy lên nhảy xuống, hai tay Võ Đại lúc thì nắm lấy bộ ngực lớn của nàng mà xoa nắn, lúc thì ôm lấy cái mông trắng như tuyết của nàng, đưa cơ thể nàng lên xuống, phối hợp với động tác lên xuống của nàng, nơi gốc đùi đã ướt đẫm, dâm thủy thật nhiều.
Lúc này Bàn Kim Liên đang ra sức làm việc trên người Võ Đại, trong miệng không ngừng kêu rên nhưng trong đầu lại toàn là hình ảnh của Võ Tòng, chỉ cảm thấy người nam nhân trên người này không phải Võ Đại xấu xí vô cùng, mà là Võ Tòng anh tuấn uy vũ, càng nghĩ càng làm mạnh hơn. Làm cho Võ Đại sướng đến mức ngất ngây.
“Tốt lắm nương tử, làm tốt lắm, sướng chết ta rồi.” Võ Đại thẳng thắn cảm thấy sướng vô cùng, khoái cảm liên tục, sức bền lâu ngày trước đã thay đổi, chỉ làm bốn năm trăm lần là xuất hết.
“Sao vậy, không được rồi sao” Bàn Kim Liên đang hăng say thì vội vàng.
“Hôm nay nàng làm giỏi quá, ta nhịn không được, đợi chút nữa ta cứng rồi sẽ làm cho nàng.”
“Thôi vậy.” Bàn Kim Liên chán nản lật người xuống, đột ngột thổi tắt đèn, chui vào trong chăn trùm đầu ngủ. Đêm đó, nàng cứ nằm mơ mãi, lúc thì mơ thấy Võ Tòng cầu hôn nàng, lúc thì mơ thấy Võ Tòng làm tình với nàng, lúc thì… Võ Tòng bên cạnh cũng không ngủ được, thân thể quyến rũ nóng bỏng của Bàn Kim Liên không ngừng hiện ra trước mắt, khiến hắn thủ dâm hết lần này đến lần khác.

Anh hùng diệt hổ Võ Tòng được huyện lệnh Thanh Bình hết sức coi trọng, phong cho chức Đô đầu, ở huyện Thanh Bình nhỏ bé này, cũng coi như là nhân vật có đầu có mặt, lại thêm danh tiếng anh hùng diệt hổ vang xa, đi đến đâu cũng được mọi người kính trọng, nhất thời trở thành người nổi tiếng ở huyện Thanh Bình.
Bản huyện nha môn đã sắp xếp chỗ ở cho hắn nhưng hắn nói rằng vất vả lắm mới tìm được ca ca, đương nhiên phải ở cùng ca ca, mỗi ngày tan sở về nhà đều mang theo một ít cá thịt và những thứ đồ ăn ngon khác về nhà, cuộc sống trong nhà thay đổi rất nhiều, ăn uống khiến Võ Đại và Bàn Kim Liên vui mừng khôn xiết.
Nhờ có người anh hùng Võ Tòng, Võ Đại trước kia hay bị người ta bắt nạt trên phố giờ đây không ai dám động đến nữa, khỏi cần nói cũng biết hắn oai phong lẫm liệt thế nào. Còn Kim Liên thì thay đổi hẳn vẻ mặt cau có trước kia, trông tươi tắn rạng rỡ, suốt ngày ăn mặc sặc sỡ, chỉ mong Võ Tòng sớm tan sở về nhà.
Mỗi lần Võ Tòng vừa về đến nhà, Kim Liên liền mắt đưa tình, mặt tươi cười đón tiếp, vừa giúp hắn cởi áo khoác, vừa phủi bụi trên người, vừa rót trà rót nước, hỏi han ân cần, vây quanh hắn không ngừng. Võ Tòng vừa ăn xong cơm thì nước rửa mặt đã được dọn ra, trước khi đi ngủ thì nước rửa chân lại được bưng lên, tất nhiên, quần áo của Võ Tòng được giặt giũ sạch sẽ mỗi ngày, gấp xếp gọn gàng, hầu hạ Võ Tòng như một ông chủ lớn.

Có lúc Võ Tòng thấy ngại, nói: “Tẩu tử, đừng bận rộn, ta tự làm lấy.”
Bèn Bàn Kim Liên nói: “Thúc thúc, người một nhà không nên nói hai lời, thúc là chủ tâm của chúng ta, hằng ngày làm việc đã mệt, về đến nhà sao lại để thúc làm những việc vặt vãnh này, ta làm chút việc này thì có là gì, chỉ cần thúc thúc vui, ta làm nhiều hơn nữa cũng vui.” Vừa nói vừa nhìn chàng với vẻ tình tứ.
Võ Đại cũng ở bên phụ họa: “Đệ đệ, có gì đâu, đệ cứ để tẩu tử làm, về nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đi làm mới có sức.”
Nhưng Võ Tòng ở nhà ca ca muốn khỏe cũng không dễ, vì hằng đêm Võ Đại đều phải làm một trận với Bàn Kim Liên, Võ Tòng đêm nào cũng phải lén xem, xem xong thì tự mình tưởng tượng ra cảnh làm tẩu tử, thủ dâm hết lần này đến lần khác. Để xem cho rõ, chàng nhân lúc anh chị dâu không có nhà đã khoét cái lỗ trên tường to hơn nhiều.

Bình luận

Để lại bình luận