Chương 9

– Cuộc Gọi Trong Nhà Tắm Và Lời Nguyền Của Sự Dâm Đãng
Sau cuộc mây mưa, Ngọc Trà vào nhà tắm để vệ sinh. Tôi nằm trên giường, nhưng tay lại với lấy điện thoại, mở phần mềm nghe lén Mỹ Hân.
Tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Mỹ Hân reo lên. Là Trần Tuấn Minh gọi.
“Phục tùng Oánh Nô,” giọng Trần Tuấn Minh lạnh lùng.
“Oánh Nô nghe lệnh chủ nhân,” giọng Mỹ Hân vang lên từ phòng bên cạnh, xuyên qua vách tường và cả qua tai nghe của tôi.
“Bọn nó làm tình xong chưa?”
“Xong rồi ạ. Chị dâu đang ở trong nhà tắm.”
“Tốt. Bây giờ mày cầm điện thoại vào gõ cửa nhà tắm. Bật loa ngoài lên. Tao muốn nói chuyện với ‘Băng Nô’. Mày phải canh chừng thằng chồng nó, đừng để nó vào.”
“Vâng, chủ nhân.”
Tôi rón rén bước ra khỏi phòng ngủ, nấp sau cánh cửa hé mở, nhìn ra hành lang. Mỹ Hân đang cầm điện thoại, gõ cửa nhà tắm.
“Chị dâu ơi, em mót quá, cho em vào đi nhờ tí.”
Cửa nhà tắm mở ra. Mỹ Hân lách người vào trong.
“Phục tùng Ngọc Trà,” tiếng Trần Tuấn Minh vang lên từ loa ngoài điện thoại.
Không gian im lặng một giây.
“Băng Nô… nghe lệnh chủ nhân…” Giọng vợ tôi vang lên, run rẩy và phục tùng.
“Nghe đây con chó cái. Vừa nãy mày không được lên đỉnh đúng không? Rất khó chịu đúng không?”
“Vâng… Khó chịu lắm… Băng Nô muốn chết mất…”
“Đó là hình phạt vì mày làm tình với thằng chồng vô dụng. Bây giờ, tao cho phép mày tự sướng. Nhưng mày phải vừa làm vừa gọi tên tao. Mày phải thừa nhận mày là nô lệ tình dục của Trần Tuấn Minh thì mày mới được phép lên đỉnh. Hiểu chưa?”
“Hiểu… Băng Nô hiểu…”
“Làm đi! Cho tao nghe tiếng dâm của mày!”
Tôi đứng ngoài cửa, nghe thấy tiếng nước bì bõm, tiếng ngón tay móc ngoáy điên cuồng. Và rồi, tiếng rên rỉ của vợ tôi vang lên, to hơn và dâm đãng hơn bất cứ lúc nào.
“A… Chủ nhân Trần Tuấn Minh… A… Sướng quá… Em là nô lệ của ngài… Đụ em đi… A a a… Ra rồi… Em ra rồi…”
Vợ tôi – người phụ nữ tôi yêu thương nhất – đang tự sướng trong nhà tắm, gọi tên gã đàn ông khác, tự nhận mình là nô lệ, ngay trong chính ngôi nhà của chúng tôi. Cơn giận bùng lên, nhưng sự kích thích bệnh hoạn cũng dâng trào tột độ. Tôi muốn xông vào giết chết Trần Tuấn Minh (dù hắn không ở đây), nhưng tôi lại muốn chiếm đoạt cái “nô lệ” dâm đãng này cho riêng mình.
Trần Tuấn Minh đã huấn luyện nàng thành một con thú, nhưng người nắm giữ dây xích sẽ là tôi.
________________

Bình luận

Để lại bình luận