Chương 9

Trong khoảnh khắc này, tôi không có thời gian chăm sóc mẹ. Tôi nín thở, thẳng lưng và tập trung toàn bộ sức lực vào dương vật của mình. Nó sưng to lên đến mức giới hạn theo nhịp đập của động mạch, và phần quy đầu nở to của dương vật tôi được nhét sâu trong cổ tử cung của mẹ tôi, phun ra từng luồng tinh dịch, làm tràn ngập âm đạo của mẹ. Dương vật tôi như một mũi tên nhọn chĩa thẳng vào tận đáy bộ phận sinh dục nữ của mẹ tôi, giống như một cơn dông dữ dội tưới nước lên vùng đất khô cằn của mẹ.

Tôi hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui sướng tột cùng, quên mất thời gian và không gian, quên đi người mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng tôi cũng như mọi thứ trên đời. Ham muốn tình dục thô bạo trút vào cơ thể của mẹ tôi, trút bỏ hết cho đến khi kiệt sức…

Không biết thời gian trôi qua được bao lâu. Dương vật của tôi giờ đây mềm oặt như một con nhộng tằm. Tôi nằm trên cơ thể mềm mại của mẹ, thở hổn hển, chờ cơn cực khoái từ từ lắng xuống.

Mãi đến lúc này tôi mới nhận ra rằng mẹ tôi đã bất tỉnh từ lúc nào rồi. Khi tôi rút cặc ra khỏi lồn mẹ, vì lồn mẹ bú hút quá chặt nên nó rút cả phần thịt mềm trên thành âm đạo của mẹ ra, khiến mẹ tôi hét lên “Ah” một tiếng kinh hãi.

Ngay lập tức, mẹ tôi cuộn tròn sang một bên với những cơn co giật nhỏ trên khắp cơ thể. Lớp lông lồn ướt át giữa hai bắp đùi của mẹ tôi bị bết lại thành một búi. Hai mép lồn của bà bị sưng đỏ. Tinh dịch trắng, đặc và bầy nhầy của tôi không ngừng chảy tràn ra khỏi lỗ lồn đỏ au và nhầy nhụa của mẹ, nhễu nhão rơi xuống lớp cỏ dại dưới người mẹ. Khuôn mặt của mẹ tôi đang bị mái tóc dài bù xù che đi một phần, nhưng tôi vẫn nhìn thấy lông mày của bà nhíu chặt, mắt khép hờ, khóe miệng rỉ máu do cắn răng. Nếu không thấy bộ ngực của mẹ đang phập phồng theo nhịp thở, chắc tôi tưởng là mẹ đã bị tôi giết chết!

Nhìn thấy cảnh tượng mẹ tôi đã bị tôi cưỡng hiếp trong cơ thể lõa lồ, tôi chợt cảm thấy trống rỗng và sợ hãi lạ thường. Cảm giác tội lỗi mạnh mẽ khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Sau này tôi sẽ phải đối mặt với mẹ tôi như thế nào đây? Đối mặt với ba tôi ra sao?

Tôi quỳ xuống bên cạnh mẹ tôi, lặng lẽ nhìn cơ thể trần truồng của mẹ. Mẹ tôi như một con cừu cái gầy gò nằm trong tổ cỏ, trông bà thật nhỏ bé và yếu ớt. Còn tôi là một người đàn ông mạnh mẽ như một con sói, làm sao mẹ tôi có thể đứng vững khi bị tôi dùng mọi cách chà đạp và tàn phá?

“Mẹ ơi… con…” Tôi nghẹn ngào không nói nên lời, nước mắt tủi hổ trào ra.

“Hushh…”

Với một tiếng thở dài, mẹ tôi từ từ mở mắt ra, ngơ ngác nhìn tôi, như thể không biết mình đang ở đâu.

“Lâm ơi, có chuyện gì vậy?”

“Mẹ… Con, con thật là đáng chết!” Tôi không thể kiềm chế được nữa, nước mắt tôi trào ra.

Mẹ tôi cũng chợt tỉnh ra, mọi thứ trước mắt đã đưa bà trở về thực tại. Mẹ đột ngột ngồi dậy, túm lấy quần áo lên che ngực mình.

“Lâm!”

“Mẹ, con thật có lỗi với mẹ! Mẹ ơi, con…” Tôi quỳ xuống trước mặt mẹ và gục đầu xuống đất.

“Trời ơi… Lâm… sao có thể… như thế này được? Ôi trời ơi…”

Mẹ tôi cuối cùng cũng bật khóc.

Không biết từ lúc nào, mặt trời đã lặn ở phía tây ngọn núi. Trời đã tối trong đám lau sậy. Bất chợt trong lúc này, tiếng kêu của em trai tôi vang lên từ xa.

“Mẹ ơi… anh Lâm ơi…”

Tiếng kêu khóc của em tôi đã đánh thức hai mẹ con tôi khỏi giấc mơ, và chính thằng Hải đang đi tìm chúng tôi.

Tôi giật mình khi nghe tiếng kêu khóc của em tôi nên không còn quan tâm điều gì nữa. Tôi quỳ sụp xuống đất để lạy mẹ, sau đó vội vàng xỏ giày, chộp lấy quần áo rồi lủi nhanh vào trong đám lau sậy.

Sau khi hai mẹ con tôi bị thằng Hải em tôi làm cho lo sợ vào ngày hôm đó, tôi phải bỏ trốn bên ngoài hai ngày hai đêm trước khi trở về nhà.

Bình luận

Để lại bình luận