Chương 9

“Quan tiểu thư, cần tiền có thể đến công ty mượn, cô thiếu khách hàng tới gần bốn vạn, làm như vậy tổn thất danh dự của công ty, cô biết chứ?”

“Xin lỗi, em sai rồi.”

“Tôi hiểu hoàn cảnh của cô, có thể không đem giao cho cảnh sát nhưng buộc cô phải thôi việc.”

“Em xin chị Vương tổng, đừng đuổi em, em không thể không làm việc, em còn thiếu nợ rất nhiều tiền.” Lương tháng của Nguyễn Quỳnh Như tại công ty là 3600, bị công ty đuổi, ra ngoài nàng không thể kiếm nhiều tiền như vậy.

“Vương tổng, em cầu chị cho em thêm cơ hội, em nguyện ý vì công ty làm bất cứ chuyện gì.”

Diễm có chút mềm lòng, nhắm hai mắt tự hỏi một lát, nói: “Không ai có thể quy định vi phạm công ty, tôi cũng không ngoại lệ. Con trai cô năm nay bao tuổi?”

“Năm tuổi ạ.”

“Ai đang trông nó?”

“Trước là mẹ em, gần đây sức khỏe ba em không tốt, mẹ muốn chăm sóc ba, nó được đưa đến nhờ bà dì.”

Diễm trong lòng vừa động, nói: “Quy định công ty không thể sửa đổi, như vậy đi, bảo mẫu nhà tôi tuần lễ sau sẽ thôi việc về quê kết hôn, nếu cô đồng thì đến nhà tôi, tôi sẽ trả lương. Mỗi tháng dành ra một ít để bù vào khoản cô tham ô kia”

“Đến nhà chị làm bảo mẫu?”

“Ừm, cô cứ tính đi.”

Buổi tối, gia đình Diễm ngồi trước bàn ăn chúc mừng Tí Hùng, chị hai Mỹ Lăng nói: “Tí Hùng, tốt rồi. Sau này em có thể thi vào học viện chỗ chị, nhất định sẽ kiếm cho em một suất học bổng.”

“Đúng a. Tí Hùng là lão Lý kiêu ngạo nhà chúng tôi. Chị cả thật sùng bái em nhé.” Chị cả Mỹ Quyên nói.

“Thôi đi, đừng trêu em nữa, hai chị đều tốt nghiệp đại học, em mới thi lên cao trung, không phải đang đùa em sao?”

“Không thể như vậy nói, em là dựa vào thực lực, hai chị năm đó không được điểm cao, là bà giúp vào đại học. Em bằng thực lực bản thân, tương lai nhất định có thể thi lên Thanh Hoa Bắc Đại.” Chị cả nói.

“Được rồi, được rồi!” Diễm nói: “Dzô, cạn ly vì nam tử hán nhà chúng tôi đạt điểm cao vào cao trung”

Bốn người nâng chén.

Ăn cơm xong, chị hai Mỹ Lăng nói: “Hôm nay con có tiết muộn ở học viện nên phải đi giờ”

Chị cả thì về phòng ngủ đến của mình.

Diễm cũng phòng ngủ tới gian vệ sinh đi tiểu. Tí Hùng vội vàng theo vào. Diễm vừa tiểu tiện xong, tiếng nước bồn cầu ào ào, gặp hắn tiến vào thì khuôn mặt nàng đỏ lên, những hạt nước trên âm hộ chậm rãi chảy trên bắp đùi óng ánh như tơ: “Đi ra, ghét chưa”

Tí Hùng cười hì hì không nói, từ trong quần Sịp moi ra con cu ra. Không quản thế nào ghì đầu mẹ xuống nhét cu vào trong miệng, Diễm cắn một ngụm, tiếng nói bị con cu lớn của con trai làm cho nghèn nghẹn: “Ban ngày tại phòng làm việc còn chưa đủ a.”

“Mẹ yêu, mẹ đã đủ chưa?”

Diễm ngồi trên bồn cầu ngậm chặt bú mút con cu của con trai. Tí Hùng dùng con cu quậy khắp miệng nàng thì càng thêm cương cứng. Nghịch một lúc hắn kéo mẹ lên, Diễm nói: “Chờ mẹ lau sạch đã, có nước tiểu a!”

“Con trai sẽ lau cho!”

Tí Hùng xoay người lại mẹ, đem mông đít nàng vểnh khiến đầu hắn kề cận hậu môn cùng bờ mu, ngửi được khí vị dụ người.

“Con trai, đừng… Nơi đó rất bẩn.”

Diễm rên rỉ.

“Mẹ, hết thảy Tí Hùng đều ưa thích, không bẩn.”

Dâm loạn khí vị khiến Tí Hùng càng thêm hưng phấn, miệng hắn kề cận âm hạch, vươn đầu lưỡi nhè nhẹ liếm âm hạch đang sưng to ra. Sau đó đem hai mép thịt hồng hồng ngậm vào trong miệng. Mông đít Diễm không ngừng nhảy động, hô hấp cũng trở nên rất gấp rút, trong miệng vô ý thức phát ra thanh âm “A… A…”

Đầu lưỡi Tí Hùng liếm nhẹ lên nhục khẩu, đem nước tiểu chung quanh liếm sạch sẽ, dần dần liền tiến quân bên trong âm hộ.

Động thịt của Diễm càng vào sâu càng nóng, càng thêm ướt át, không ngừng tràn ra dịch nhờn, hỗn hợp nước tiểu đều chảy vào trong miệng Tí Hùng. Khả năng do ngày nay chưa tắm rửa cùng vừa mới đi tiểu, âm hộ này đặc biệt nồng, Tí Hùng chầm chậm nhấm nháp, đầu lưỡi chậm rãi chuyển động.

“A… Thật thoải mái… Đừng… Đừng liếm nữa…” Lại một cỗ âm dịch đầm đậm tuôn vào trong miệng hắn.

Bình luận

Để lại bình luận