Chương 9

Vào ngày thứ tư, mẹ tôi thấy rằng tôi vẫn không ăn uống gì nên bà không thể chịu đựng được nữa. (Tôi không biết sự thay đổi bên trong của mẹ trong hai ngày qua. Dường như cuộc đối đầu khốc liệt trong lòng mẹ là không thể đo đếm được)

Chỉ vài ngày trôi qua mà mẹ tôi trông già hơn rất nhiều! Cuối cùng mẹ cũng phải chấp nhận thỏa hiệp. Mẹ cúi đầu xuống và nói nhỏ nhẹ:

“Con có thể ăn được rồi đó! Mẹ… mẹ cho phép con yêu mẹ! Nhưng nếu ba con hay người nào khác biết được chuyện này thì mẹ con mình không sống nổi đâu!”

Nói xong mẹ lấy cái muỗng, múc cơm trong chén rồi đút vào miệng tôi.

Tôi không cầm lòng được, nở một nụ cười hài lòng. Tôi hỏi mẹ:

“Mẹ không hối hận chứ?”

Mẹ tôi không nói gì, chỉ gật đầu.

“Mẹ, mẹ có thể cho con biết tại sao không?” Tôi lại hỏi, trong khi ăn một miếng cơm mẹ đút cho.

Mẹ ngừng đút cơm cho tôi trong vài giây rồi đáp:

“Tất cả cũng tại con ép mẹ đó!”

“Chỉ vậy thôi à? Mẹ thề đi!” Tôi thúc ép mẹ.

Mẹ tôi không trả lời, khuôn mặt mẹ tỏ vẻ rất xấu hổ.

“Nói đi mà mẹ! Mẹ đã hứa là để cho con yêu mẹ. Còn gì nữa không?”

Mẹ thở phào nhẹ nhõm rồi nói:

“Phần lớn là do con ép buộc mẹ. Vẫn có người trong hai mẹ con mình làm chuyện sai trái. Con đã làm một điều mà con không nên làm. Nhưng mẹ thực sự cũng cần đến điều này… là do ba con. Con còn nhớ khi ổng vào bệnh viện không?”

“Dạ nhớ chứ. Chuyện gì xảy ra vậy mẹ? Không phải ba đã rời bệnh viện ngày hôm sau à? Con chỉ biết là ba bị xe tông!”

“Thực tế là ba con đã bị ảnh hưởng nặng sau tai nạn đó. Ổng không thể làm một người đàn ông khỏe mạnh được nữa! Chuyện này chỉ có bác sĩ với ba mẹ và kẻ gây tai nạn biết mà thôi. Mẹ phải chịu đựng cuộc sống như vậy với ba con. Bác sĩ đã nói là vô phương cứu chữa! Sau đó kẻ gây tai nạn đã bồi thường 100.000 nhân dân tệ cho gia đình mình.”

“À, vậy tại sao con lại không biết chuyện này nhỉ?”

“Chuyện này sao có thể tiết lộ được? Ba con là người rất sĩ diện. Nếu con kể cho người ngoài biết thì ổng còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ. Bây giờ mẹ con mình đã làm chuyện này, nếu con tiếp tục làm nữa thì ba con phải biết đó. Lúc đó thì ba người trong gia đình mình tan bầy sẻ nghé hết. Chỉ vì như vậy, mẹ đã phải hứa với con yêu cầu định mệnh này!”

Tôi gật đầu! Trong thâm tâm tôi cảm thấy ba tôi hơi đáng thương. Tôi nói:

“Mẹ à, mẹ có thể yên tâm rằng con sẽ cố gắng hết sức để đối xử tốt với ba, vì con yêu mẹ!”

Mẹ gật đầu.

“Mẹ ơi, con sẽ đối xử rất tốt với mẹ! Bất luận thế nào đi nữa thì con sẽ làm cho mẹ được vui sướng và hạnh phúc, vì ba không thể làm được chuyện đó cho mẹ.”

Mặt mẹ bỗng đỏ lên. Mẹ xấu hổ và khẽ gật đầu. Nhìn mẹ tôi lúc này thực sự khiến máu dồn vào cặc tôi. Nó lại cương cứng lên nữa rồi!

Tôi bất ngờ ôm lấy mẹ tôi, hôn lên đôi môi đỏ thắm của mẹ. Mẹ vẫn muốn chống cự, nhưng tôi áp mạnh môi mình vào môi bà.

Sau đó mẹ tôi cũng từ từ nhắm mắt lại. Tay tôi nhanh chóng mở nút áo của mẹ ra, tay kia thọc vào trong quần lót của mẹ và tôi đưa miệng tới liếm vào cặp vú của mẹ.

Tôi cởi váy của mẹ ra trong khi vuốt ve người mẹ. Sau đó tôi hôn lên đùi mẹ. Tôi để cho mẹ tôi nằm trên giường, nhanh chóng trút bỏ quần áo của mình và leo lên giường. Lúc đầu tôi muốn tuột cái quần lót màu hồng của mẹ xuống, nhưng bỗng nhiên mẹ tôi nhổm người dậy! Mẹ đẩy tôi nằm xuống rồi chủ động hôn lên cơ thể tôi, từ mặt tới cổ, tới bụng dưới, rồi dần dần tới cặc tôi. Ngay khi tôi tự nhủ liệu bà có hôn cặc mình hay không thì bất ngờ tôi cảm thấy sướng khoái ở dưới đó.

Bình luận

Để lại bình luận