Chương 9

: Khoái Lạc Trong Vòng Xoáy Tội Lỗi

Căn phòng của Minh Anh chìm trong thứ ánh sáng đỏ rực từ chiếc đèn LED, tạo nên một bầu không khí mờ ảo, đầy nhục dục, như thể mọi chuẩn mực đạo đức đã bị thiêu rụi trong ngọn lửa khao khát. Cánh cửa đã khóa chặt, tiếng mưa bên ngoài vẫn gào thét, che giấu mọi âm thanh tội lỗi sắp xảy ra. Minh Anh đứng trước mẹ, đôi mắt cô lấp lánh sự điên cuồng, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên đầy khiêu khích. Bà Hoa đứng đó, hơi thở dồn dập, ánh mắt dao động giữa sợ hãi và một dục vọng mà bà không thể phủ nhận. Cơ thể bà run rẩy, nhưng đôi chân bà không bước lùi – như thể bà đã chấp nhận, dù chỉ là trong khoảnh khắc, để bị cuốn vào vòng xoáy mà con gái mình tạo ra.

Minh Anh bước tới, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai mẹ, đẩy bà ngồi xuống mép giường. Chiếc áo lụa đen của cô trượt xuống, để lộ cơ thể trần trụi chỉ còn lớp nội y ren đỏ, ôm lấy bầu ngực căng đầy và cặp mông tròn trịa, như một tác phẩm nghệ thuật của nhục dục. Cô quỳ xuống trước mẹ, đôi tay chậm rãi kéo váy bà Hoa lên cao hơn, để lộ vùng da thịt mềm mại giữa hai đùi, nơi làn da trắng hồng ánh lên dưới ánh đèn đỏ. “Mẹ… mẹ đẹp quá, con không chịu nổi nữa,” Minh Anh thì thầm, giọng dâm đãng, hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt mẹ, khiến bà Hoa khẽ rùng mình.

Cô cúi xuống, đôi môi ướt át lướt qua đùi trong của mẹ, từng nụ hôn chậm rãi, đầy ý tứ, như đang khắc ghi dấu ấn của mình lên cơ thể bà. “Con muốn mẹ sướng… muốn mẹ cảm nhận được con yêu mẹ thế nào,” cô rên nhẹ, tay lần lên, chạm vào mép quần lót của mẹ, ngón tay khẽ lướt qua lớp vải mỏng, cảm nhận hơi ấm và sự ẩm ướt đang lan tỏa. Bà Hoa cắn môi, cố ngăn một tiếng rên, nhưng cơ thể bà đã phản bội – hai chân khẽ dang ra, như mời gọi con gái đi xa hơn.

Minh Anh ngẩng lên, ánh mắt cô như thiêu đốt. Cô đứng dậy, cởi bỏ lớp nội y ren đỏ, để cơ thể trần trụi hiện ra trước mắt mẹ – bầu ngực căng tròn, đầu nhũ hoa cứng lại vì kích thích, và vùng nhạy cảm giữa hai chân lấp ló lông mịn, ướt át vì dục vọng. “Mẹ nhìn con đi… con là của mẹ, và mẹ cũng là của con,” cô nói, giọng ngọt ngào nhưng đầy quyền lực, rồi cúi xuống, môi cô chạm vào môi mẹ, không nhẹ nhàng nữa, mà là một nụ hôn sâu, ướt át, lưỡi cô quấn lấy lưỡi mẹ, kéo bà vào một cơn lốc khoái lạc.

Bà Hoa khẽ rên lên, một âm thanh dâm đãng mà bà không thể kìm nén, đôi tay vô thức ôm lấy Minh Anh, móng tay cắm vào lưng cô như thể đang cố níu giữ lý trí cuối cùng. Nhưng Minh Anh không cho mẹ cơ hội. Cô đẩy bà nằm ngửa ra giường, kéo váy mẹ lên cao, cởi bỏ lớp quần lót mỏng manh, để lộ vùng nhạy cảm của bà – một nơi mà cô khao khát được chạm vào từ lâu. “Mẹ… mẹ ướt rồi kìa,” Minh Anh thì thầm, ngón tay lướt qua, cảm nhận sự mềm mại và hơi ấm khiến cô nứng đến điên dại.

Cô cúi xuống, môi chạm vào nơi ấy, lưỡi cô lướt nhẹ, chậm rãi, rồi nhanh dần, như muốn nuốt trọn từng giọt khoái cảm từ mẹ. Bà Hoa cong người, một tiếng rên lớn thoát ra: “Ư… Minh Anh… không… đừng…” Nhưng lời nói ấy chỉ càng kích thích Minh Anh. Cô ngẩng lên, môi bóng loáng, ánh mắt lấp lánh sự đắc thắng. “Mẹ thích mà, phải không? Để con làm mẹ sướng hơn nữa,” cô nói, rồi tiếp tục, lưỡi cô di chuyển thành thục, như những đêm cô diễn trước webcam, nhưng lần này, người cô muốn làm hài lòng không phải khán giả xa lạ, mà là mẹ – người phụ nữ cô yêu và khao khát nhất.

Bà Hoa nắm chặt ga giường, cơ thể bà run rẩy, những tiếng rên ngày càng dâm đãng, kéo dài, như hòa vào tiếng mưa bên ngoài. Minh Anh không dừng lại, một tay cô lần lên, bóp nhẹ bầu ngực mẹ qua lớp váy, ngón tay xoay tròn quanh đầu nhũ hoa cứng lại, khiến bà Hoa cong người trong khoái cảm. “A… con… mẹ không chịu nổi…” bà rên rỉ, giọng lạc đi, đôi chân dang rộng hơn, để Minh Anh tự do khám phá.

Minh Anh đứng dậy, kéo mẹ ngồi lên, cởi bỏ váy bà Hoa, để cơ thể bà trần trụi trước mắt cô. Bà Hoa, dù đã ngoài bốn mươi, vẫn sở hữu một cơ thể khiến bất kỳ ai cũng phải thèm khát – bầu ngực đầy đặn, eo thon gọn, và cặp mông căng mọng không thua kém bất kỳ cô gái trẻ nào. Minh Anh rên nhẹ, cơ thể cô nóng ran khi nhìn mẹ. “Mẹ… mẹ là của con,” cô thì thầm, rồi đẩy mẹ nằm xuống lần nữa, leo lên, để hai cơ thể trần trụi ép sát vào nhau, bầu ngực cô cọ vào ngực mẹ, hơi ấm và sự mềm mại khiến cả hai cùng rên lên.

Cô di chuyển, để vùng nhạy cảm của mình chạm vào mẹ, lướt qua nhau trong một nhịp điệu nhục dục, ướt át và nóng bỏng. “Mẹ… con sướng quá…” Minh Anh rên lớn, đầu ngửa ra sau, mái tóc dài xõa xuống như một tấm màn che giấu tội lỗi. Bà Hoa, lúc này đã hoàn toàn đầu hàng, ôm lấy con gái, môi bà tìm đến cổ Minh Anh, cắn nhẹ, để lại những dấu đỏ đầy nhục cảm. “Minh Anh… mẹ… mẹ không nên…” bà thì thầm, nhưng cơ thể bà lại di chuyển theo nhịp của con gái, hai người hòa quyện trong một cơn lốc khoái lạc không lối thoát.

Khi cả hai đạt đến đỉnh điểm, tiếng rên của họ vang lên, dâm đãng và kéo dài, át đi cả tiếng mưa bên ngoài. Minh Anh nằm xuống cạnh mẹ, mồ hôi lăn dài trên trán, hơi thở dồn dập. Bà Hoa nằm đó, ánh mắt trống rỗng, như thể bà không tin mình vừa làm gì. Minh Anh quay sang, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi mẹ, thì thầm: “Mẹ, con yêu mẹ. Từ giờ, mẹ là của con, mãi mãi.” Bà Hoa không đáp, nhưng bàn tay bà khẽ siết lấy tay con gái, như một sự chấp nhận ngầm, dù đầy tội lỗi.

Cơn mưa vẫn rơi, nhưng trong căn phòng ấy, một ngọn lửa dục vọng đã bùng cháy, và không gì có thể dập tắt được nữa.

Bình luận

Để lại bình luận