Chương 9

– Cơ Thể Hoàn Mỹ Và Con Quái Vật
Rèm cửa được kéo lại, đèn tắt ngấm. Căn phòng chìm vào bóng tối mờ ảo, chỉ còn chút ánh sáng yếu ớt lọt qua khe cửa.
Tôi ngồi trên giường, lưng tựa vào lòng mẹ Yulide. Mẹ đã trút bỏ bộ lễ phục vướng víu, trên người chỉ còn lại bộ đồ lót ren mỏng tang, gợi cảm đến mức che cũng như không. Lưng trần của tôi cảm nhận rõ rệt sự mềm mại, đàn hồi của hai bầu ngực trần trụi của mẹ áp sát vào. Hơi ấm từ cơ thể mẹ, mùi mồ hôi thơm ngọt tỏa ra từ làn da mịn màng bao bọc lấy tôi.
Tôi cũng đã trần như nhộng. Toàn bộ quần áo đã bị mẹ lột sạch sẽ.
Năm nay tôi 16 tuổi. Nhờ dòng máu Dũng giả, dù bề ngoài tôi có vẻ thư sinh, hơi nhỏ con so với mẹ, nhưng khi cởi đồ ra, cơ thể tôi là một tác phẩm nghệ thuật. Tỉ lệ vàng, cơ bắp săn chắc, rõ nét nhưng không thô kệch. Tám múi cơ bụng rắn rỏi như đá tạc, chứa đựng sức mạnh bùng nổ tiềm tàng. Toàn thân tôi như được tết bằng những sợi dây thừng thép dẻo dai.
Điều duy nhất khiến tôi hơi tự ti là làn da tôi trắng quá, trắng như con gái, cộng thêm khuôn mặt “búng ra sữa” khiến các chị các mẹ lúc nào cũng khen tôi “đáng yêu” thay vì “đẹp trai”, và luôn cưng nựng tôi như một đứa trẻ.
Nhưng có một thứ trên người tôi không hề trẻ con chút nào.
Nằm gọn trong lòng mẹ, được bao bọc bởi da thịt đàn bà nóng hổi, “thanh gươm” giữa hai chân tôi đã thức tỉnh hoàn toàn. Nó dựng đứng lên, hùng dũng, oai vệ, đung đưa ngay trước mặt mẹ.
Yulide Nữ vương nhìn chằm chằm vào vật thể ấy. Hơi thở bà trở nên dồn dập. Đôi mắt bà dán chặt vào “cây gậy” của con trai mình với vẻ si mê cuồng dại.
Đó là một con quái vật thực sự. Trắng trẻo, gân guốc, dài ít nhất 25 cm và to đến mức một bàn tay mẹ cũng không nắm hết. Những đường gân xanh nổi lên chằng chịt như rễ cây cổ thụ bám trên thân gậy cứng như đá. Phần quy đầu đỏ hỏn vẫn còn nằm ẩn mình dưới lớp bao quy đầu, chỉ hé lộ một chút đỉnh đầy bí ẩn, như một quả trứng gà hồng hào đang chờ đợi được giải phóng.
Dưới gốc, đám lông đen rậm rạp làm nền cho hai hòn ngọc to lớn, nặng trịch, nơi chứa đựng lượng tinh dịch khổng lồ đủ để nhấn chìm bất kỳ người phụ nữ nào.
Thứ vũ khí dữ tợn ấy, trong mắt Yulide, là báu vật vô giá. Chỉ cần nhìn nó, cả người bà nóng ran như lửa đốt. Nơi tư mật bên dưới lớp quần lót ren đã ướt đẫm, và hai bầu ngực căng tức bắt đầu rỉ sữa ồ ạt vì hưng phấn.
Tại sao với “công cụ” hùng mạnh như thế, tôi vẫn bị coi là chưa kiểm soát được sức mạnh?
Mọi chuyện bắt đầu từ sinh nhật 10 tuổi của tôi. Ngày hôm đó, tôi trải qua lần thức tỉnh đầu tiên. Cơ thể tôi thay đổi chóng mặt. Không cần bí dược nữa, “cậu nhỏ” của tôi phát triển với tốc độ kinh hoàng. Tinh hoàn của tôi trở thành nhà máy sản xuất tinh dịch vĩnh cửu, lúc nào cũng căng tràn. Mỗi lần xuất tinh, nó không phải là bắn, mà là xả lũ!
Hơn nữa, sức bền của tôi là vô tận. Tôi có thể làm tình ba ngày ba đêm không nghỉ, đủ sức “cày nát” cả một hậu cung, biến Nữ vương cao quý thành một ả dâm phụ rên rỉ xin tha, mà “cậu nhỏ” vẫn không hề có dấu hiệu mềm xuống.
Nhưng chính sự hùng mạnh quá mức ấy lại là vấn đề. Tinh dịch của tôi chứa lượng ma lực quá đậm đặc. Phụ nữ bình thường, thậm chí cả những người mạnh như mẹ, nếu hấp thụ quá nhiều sẽ không chịu nổi, có thể bị quá tải năng lượng mà nổ tung cơ thể.
Vì thế, dù tôi đã lớn, đã cao gần bằng mẹ, sở hữu thứ vũ khí hủy diệt ấy, tôi vẫn không được phép giao hợp trực tiếp để cường hóa cho Vương thất… Hoặc ít nhất, đó là lý do mẹ đưa ra. Nhưng tôi lờ mờ cảm thấy, có lẽ mẹ cũng có chút tư tâm muốn giữ tôi cho riêng mình?
________________

Bình luận

Để lại bình luận