Chương 9

: Còn sáu ngày
Thôi miên không phải là một điều viển vông, không có thật nữa , mà là sự phát triển của khoa học kỹ thuật, ngày nay được đưa vào trong bệnh viện, thôi miên giúp cho người bệnh thay đổi tiềm thức để thoát khỏi những tiêu cực mà bệnh nhân mắc phải. Đa số thôi miên chỉ dừng ở mặt ngoài nhằm tốt cho con người và xã hội, sẽ không khiến cho một người thay đổi hoàn toàn, chỉ có khi vào sâu trong trạng thái thôi miên thì mới bị thay đổi chính mình, sẽ làm ra những điều mà bình thường mình thấy nó là trái với đạo đức, luân thường. và khi bị thì sẽ không ý thức được cũng không nhớ rõ mình đã làm gì, nên thôi miên này là một điều xấu.
Về phần thôi miên khiến cho một người thay đổi suy nghĩ, hoặc dễ dàng khiến họ quên một việc gì đó hoặc tăng thêm một việc gì đó trong trí nhớ của họ, đó không phải là điều kì diệu gì, khoa học có thể làm được.
Ví dụ như mệnh lệnh cho người đó quên những chuyện đã xảy ra, nhưng trong đầu thì vẫn sẽ nhớ rõ điều này, do mệnh lệnh bảo phải quên chuyện này nên người đó sẽ không nhớ lại chuyện này, hoặc là bản thân lúc thức dậy, sẽ khiến mình quên những việc đã trải qua. Đơn giản, muốn làm cho người này quên đi mình bị thôi miên thì đầu tiên phải làm cho người này nhớ là mình đang bị thôi miên.
Khi tôi dậy, nhìn căn phòng hoàn toàn xa lạ nhưng có chút quen thuộc, tôi nhếch môi cười, trong lòng vui vẻ.
Lúc còn trong phòng ngủ của tôi, thì lúc nào tôi cũng tưởng tượng sẽ đụ mẹ trên chiếc giường mà ba mẹ đã làm tình qua, hằng ngày tôi đều thủ dâm, sau đó nghĩ mãi về việc này.
Cuối cùng thì chuyện này đã thành sự thật.
Bên cạnh tôi giờ không thấy mẹ, gối đầu kế bên thoang thoảng mùi hương thơm của mẹ tôi.
Ngày hôm qua tôi làm tình với mẹ tôi hơi mệt mỏi, nên ngủ một giấc từ chiều đến tối.Giật mình tỉnh dậy tầm mười một giờ tối, tôi đi WC một chút, sau đó quay lại phòng ngủ của mẹ tôi , thấy mẹ tôi ngủ say thì tôi liền ôm mẹ tôi ngủ chứ không muốn làm tình nữa.Tôi nhìn vào đồng hồ trên tay, bây giờ là sáu giờ, hôm nay tôi phải đến trường, nghĩ đến mà tôi buồn rầu không thôi, mặc dù tôi muốn ra mệnh lệnh với mẹ là tôi không cần phải tới trường nữa, nhưng nhớ lại tôi còn để quên đồ ở trường nên tôi tới lấy rồi sẽ ra mệnh lệnh với mẹ không cần tới trường học nữa.
Dù sao chỉ có bảy ngày, hôm qua là ngày đầu tiên, tôi còn có sáu ngày để điều khiển mẹ, tôi không thể lãng phí thời gian.
Đứng dậy, mặc quần áo vào, tôi đi ra khỏi phòng, thấy mẹ tôi đứng đưa lưng về phía tôi, đang cầm điện thoại nói chuyện với ai đó, mái tóc mẹ tôi xoã tung ra mềm mại bay trong gió, mặc đồ ngủ màu hồng nhạt, chất lụa mỏng , vạt áo mềm mại, lộ ra đôi chân trắng nõn cùng với vòng eo thon gọn , khiến tôi cảm thấy vui vẻ.
Rất lâu sâu, mẹ tôi mới cúp điện thoại, quay đầu lại thì thấy tôi đang đứng sau lưng, mẹ tôi có hơi mất tự nhiên, sau đó mỉm cười nói với tôi:”Chào buổi sáng, Khoa, cuối cùng cũng dậy nha, mẹ tưởng con ngủ với mẹ thoải mái đến nổi dậy muộn nha.”
“Dạ, là thoải mái thật ạ, nhưng không đến nỗi thế ạ, hôm qua con hơi mệt. Vừa rồi ai gọi điện cho mẹ? Là ba à?”Tôi tò mò người gọi nói chuyện với mẹ tôi nên đã đi qua hỏi.
“Không phải, là bạn của mẹ, không có gì, chỉ là gọi hỏi thăm sức khỏe mẹ chút thôi.”Thấy ánh mắt mẹ tôi có chút bối rối, giả vờ bình tĩnh mỉm cười nói.
Tôi nhíu mày, rõ ràng mẹ tôi có việc giấu diếm, tôi không thích điều này. Nếu là trước kia, tôi sẽ chịu đựng lòng tò mò và đoán lung tung nhưng mà bây giờ không giống lúc trước nữa, tôi có biện pháp khiến mẹ tôi ngoan ngoãn nói ra.
“Mẹ, bãi biển màu xanh.”
Tôi nói ra mệnh lệnh thôi miên, mẹ tôi ngay lập tức ánh mắt liền vô hồn, sắc mặt cũng bình tĩnh lại, cơ thể đứng im không nhúc nhích, giống như búp bê.
Tôi nhìn mẹ tôi cơ thể xinh đẹp, nhất thời, cơn nứng chạy lên đầu, liền nắm lấy cằm mẹ tôi, hôn mạnh bạo, dùng lưỡi cạy hàm răng mẹ tôi ra, cẩn thận liếm mút cái lưỡi thơm tho của mẹ tôi.Tay tôi di chuyển lên áo ngực thọt tay vào trong áo ngủ, nắm lấy vú mẹ tôi xoa bóp.
Đùa giỡn mẹ tôi nửa ngày, tôi đã thỏa mãn được cơn thú tính, vì thế để không làm chậm trễ thời gian nữa, tôi buông mẹ tôi ra, mẹ tôi lúc này quần áo xốc xếch, áo ngủ màu hồng nhạt bị tôi kéo lên trên, lộ ra bờ vai trắng nõn cùng với áo ngực màu trắng bị tôi kéo xuống lộ ra cặp vú to tròn, đỏ ửng.
Cảnh tượng này đẹp đến cỡ nào, mẹ tôi vô hồn mặc cho tôi làm gì làm, như một bức tượng đứng im mặc người tới xấu xé.

________________

Bình luận

Để lại bình luận