Chương 9

: Chiếc Vòng Cổ Của Thú Cưng và Buổi Học Lên Tiếng
“Xong rồi học tỷ. Em đi tìm quần áo sạch cho chị.” Anh Dũng mỉm cười rạng rỡ, cầm chiếc quần lót ướt sũng của cô, quay người bước đi. “Chị yên tâm, em không phải loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!”
Hắn bước ra cửa, để lại cô gái đang ôm gối, ngơ ngác trên giường.
Khoan… Hắn… cởi quần mình xong rồi bỏ đi???
Mình… mình cứ thế này mà không có chút hấp dẫn nào với hắn sao???
“Gâu gâu gâu! Uông!” (Mày quay lại đây cho tao!) Nữ thần cảm thấy bị sỉ nhục hơn cả lúc bị lột đồ.
Tất nhiên, Anh Dũng không phải là thánh nhân. Hắn đứng ngoài cửa, dựa vào tường, mặt mày âm trầm. Hắn không muốn lợi dụng cô, nhưng hắn cũng sợ hãi cái máy giặt này. Hắn sợ mình sẽ mất kiểm soát. Hắn cố tình đùa giỡn, chỉ để che giấu nỗi sợ hãi của chính mình.
Hít một hơi thật sâu, hắn quay lại phòng.
“Học tỷ, chị muốn mặc áo ngực nào?” Hắn mở tủ quần áo của cô ra và bị sốc. Đủ mọi kiểu dáng, màu sắc.
“Uông GÂU!” (Lưu manh!) Thảo My ném cái gối về phía hắn.
“Không mặc áo ngực không tốt cho vú đâu.” Hắn nghiêm túc nói, thậm chí còn làm động tác nâng ngực.
Cô gái trùm chăn kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt long lên sòng sọc.
“Học tỷ, em nhất định sẽ giúp chị.” Anh Dũng thở dài, giọng nói chân thành. Hắn lôi ra một bộ đồ ngủ bằng lụa mát rượi. “Mặc đồ ngủ vào đã nhé.”
Thấy cô gái trong chăn không phản đối kịch liệt, hắn đánh bạo, vạch chăn ra.
“A… ân…” Cô gái trần truồng nhắm tịt mắt, chấp nhận số phận.
“Nào, đưa tay đây.” Hắn nhẹ nhàng kéo cánh tay đang che ngực cô ra, luồn vào ống tay áo. Làn da thật mịn. Đôi vú đáng yêu nảy lên, vô cùng khiêu khích.
Chân không… Cô gái xấu hổ nghĩ.
“Học tỷ dáng chuẩn thật.” Hắn kéo ống quần ngủ lên, tay lướt qua bắp đùi săn chắc của cô, khen thật lòng. “Nâng mông lên nào.”
Thấy cô không động đậy, hắn chủ động luồn tay xuống dưới, nâng cặp mông no đủ của cô lên, kéo cạp quần lên.
Phía dưới… cũng chân không rồi… Thảo My quay mặt đi, cô cảm thấy mình lại ướt…
Không khí trong phòng trở nên mập mờ. Cả hai đều không biết nên làm gì tiếp theo.
Và đúng lúc đó, cái máy giặt quyết định rằng sự thanh thuần này thật nhàm chán.
Thảo My đột nhiên ngồi bật dậy.
[Kiểm tra… ‘Độ tương thích’ của Trung tâm quá thấp. Chấp hành trình tự ‘Làm cho thẳng’.]
Giọng nói của cô trở nên ngọt ngào, quyến rũ đến kỳ lạ.
Sau đó, trước ánh mắt kinh hoàng của Anh Dũng, cô thô bạo xé toạc bộ đồ ngủ bằng lụa vừa mặc vào, vứt xuống sàn.
Cô gái hoàn toàn lõa thể, trượt xuống giường, nhón gót chân, tách rộng hai chân, ngồi xổm xuống ngay trước mặt hắn. Hai tay cô co lại trước ngực, giống tư thế mèo thần tài, hay đúng hơn, là tư thế đứng bằng hai chân sau của một con chó.
Và rồi… cô thè chiếc lưỡi hồng phấn của mình ra, thở dốc hổn hển.
“Cứu… cứu chị…” Đôi mắt to tròn, ngây thơ của cô lã chã chực khóc, nhìn thẳng vào hắn. Nhưng tư thế dâm đãng tột độ, cơ thể trần trụi và tiếng thở dốc hổn hển kia… đối với Anh Dũng, nó là một cú nổ tình dục.
Nhưng ánh mắt của cô… ánh mắt đó… nó tuyệt vọng quá.
Trái tim Anh Dũng thắt lại. Hắn biết, nếu không làm gì đó, cô gái này sẽ thật sự hỏng mất.
“Tao phải làm gì bây giờ? AI ĐÓ NÓI CHO TAO BIẾT ĐI!”
Hắn tức giận gầm lên, móc khối lập phương máy giặt trong túi ra, ném mạnh xuống đất, rồi giơ chân đạp mạnh lên nó.
“Rốt cuộc tao phải làm gì!”
Tít… tít…
Khối lập phương bị đạp lõm, đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ, rồi phóng to trở lại kích thước ban đầu. Vài giây sau, một luồng sóng điện từ mới bắn ra.
Thảo My lảo đảo, ngã vật ra giường, bất tỉnh.
Reng… reng…
Điện thoại của Anh Dũng reo lên. Một số lạ.
Hắn vội vàng bắt máy.
“Chó hoang không có chủ nhân thì không được mặc quần áo. Đứng thẳng và bắt tay là phải huấn luyện mới biết.”
Một giọng nữ xa lạ, nhưng có chút quen thuộc, ôn hòa vang lên.
“Cô là ai? Chuyện quái gì đang xảy ra?” Anh Dũng gào lên.
“Ta là ‘Thiết bị Đầu cuối Truy vấn Thông tin’, tương tự như trợ lý giọng nói hoặc công cụ tìm kiếm. Dung lượng câu hỏi là 1. Xin hãy hỏi từng câu một.”
Nhưng ngay sau đó, giọng nói ôn hòa biến mất, thay bằng một giọng cáu kỉnh:
“Mà tao mới là người phải hỏi mày! Tao đang xem TV dở thì tay tự động gọi cho mày! Mày là thằng nào? Aaaa! Tao đang nói cái quái gì vậy nè!”
________________

Bình luận

Để lại bình luận