Chương 9

: Trốn học

Bố tôi kề sát người mẹ rồi quỳ rạp xuống trên giường, sau đó cầm lấy con cặc sưng cứng của mình, con cặc như cái chuỳ đóng cọc đâm chặt lấy cái lồn ẩm ướt như mảnh đất màu mỡ của mẹ tôi.

Ánh mắt mẹ lại bắt đầu mê ly, cặp đùi đẹp được bố tôi nâng lên bắt đầu run rẩy nhè nhẹ. Cơ thể mềm mại không chịu nổi sức chinh phạt của cặc, hai cánh tay ngọc chỉ có thể dùng sức chống ở trên giường. Mái tóc của mẹ chậm rãi rủ xuống, che đi nửa bên khuôn mặt, hai má ửng hồng, xinh đẹp như hoa đào.

Bố tôi vừa chịch mạnh vừa hôn lên cầu vai xinh đẹp mượt mà của mẹ tôi, đầu lưỡi vừa lướt qua, thịt da non mềm trắng nõn ở cầu vai lộ ra càng thêm trong suốt long lanh.

Mẹ tôi nằm nghiêng nhắm hai tròng mắt mê người lại, lông mi dài như quạt nhẹ nhàng run rẩy, hé miệng phun ra hơi thở hổn hển. Bố tôi cúi đầu hôn môi, mẹ tôi chủ động thè đầu lưỡi phấn nộn ra, tuỳ ý để bố tôi nuốt lấy nước bọt thơm ngọt của cô vào miệng. Bố tôi vừa làm hết thảy, vừa dùng con mắt len lén nhìn tủ quần áo, giống như bên chúng tôi có ma lực gì đó, thúc đẩy hưng phấn khoái cảm của hắn khiến con cặc bên trong lồn mẹ tôi lại điên cuồng giã như đóng cọc.

Hai người chiến đấu một mực giằng co hơn một giờ, sức chiến đấu của bố tôi trong hoàn cảnh đặc biệt vẫn cực kỳ mạnh mẽ. Chỉ là hắn đã hoàn toàn trầm mê vào cảm giác này, có lẽ, con đường này sẽ đi càng xa, có lẽ con đường này đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.

Tôi chậm rãi chờ đợi, không dám ngủ thiếp đi. Hơn nữa, để ngủ trong tủ thật đúng là không ngủ được, đợi đến hơn ba giờ sáng. Hơn ba giờ sáng là lúc con người ngủ sâu nhất, hơn nữa mẹ tôi đã trải qua một đêm chinh phạt, chắc chắn đã rất mệt mỏi, cũng không cần lo lắng cô sẽ bị đánh thức bởi chúng tôi. Tôi và Chí Cường rón rén rời khỏi phòng bố mẹ về phòng ngủ của mình.

“Tồ à, thật sự rất cảm ơn cậu, mẹ cậu, mẹ cậu thật là dâm đãng! Tôi rất thích!” Chí Cường đến bây giờ vẫn còn cực kỳ kích động, không cẩn thận nói ra suy nghĩ trong lòng.

Cậu ta xấu hổ cười, tôi nói không sao. Trong lòng nghĩ, dù sao việc này cũng đã được phụ thân đồng ý, Chí Cường còn tưởng rằng là chính tôi để cho cậu ta nhìn lén bố mẹ tôi địt nhau. Tôi thật sự không có bệnh đâu, thật ra người có bệnh chính là bố tôi.

Tháng bảy, bầu trời trong xanh treo mặt trời như quả cầu lửa, đám mây dường như bị mặt trời thiêu đốt, cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Mặc dù ngồi trong phòng học, nhưng cũng nóng giống như đang xông hơi.

Sắp nghỉ hè rồi, nhưng cũng sắp đến kỳ thi cuối kỳ rồi.

Thi cuối kỳ các môn khác không thi tốt cũng không sao, nhưng nếu môn tin học mẹ dạy mà tôi thi không tốt thì sẽ bị mẹ quở trách. Vốn tôi vẫn luôn tự tin với năng lực học tập của mình, nhưng gần đây đi học ánh mắt luôn trầm mê nhìn bóng lưng Linh Chi. Lúc đi học tuy rằng mắt nhìn bảng đen, nhưng nơi khóe mắt vẫn dừng lại ở bóng hình xinh đẹp khiến tâm hồn tôi đảo điên kia. Lúc mẹ đi làm căn bản nhìn không ra tôi đang không chăm chú, bởi vì tôi có ngẩn người hay không cũng đều là một biểu cảm, không phụ biệt danh bạn học trong lớp đặt cho.

Ngày hôm qua trong lúc vô tình tôi đã nhìn thấy mẹ mang theo một tập bài thi về nhà, lúc chạng vạng tôi chuẩn bị sớm một chút để trở về, sau đó dùng điện thoại chụp một bài thi lại, nếu như bài thi vẫn còn trên bàn.

Vừa vặn tiết cuối cùng là tiết của giáo viên vật lý, trong quá trình học, giáo viên vật lý không đáng sợ lắm, cho dù có ai trốn học thì giáo viên vật lý cho tới bây giờ cũng không để ý tới.

Tôi nhỏ giọng nói với Chí Cường ngồi cùng bàn muốn trốn học đến quán cà phê internet chơi điện tử, Chí Cường gật gật đầu nói, còn nhắc tôi không nên để giáo viên phát hiện. Tôi ngoại trừ thích ngẩn người ra thì còn thích chơi game, trong nhà mặc dù có máy tính, nhưng không có không khí như quán cà phê internet. Học sinh ba tốt như Chí Cường thì không có hứng thú với chuyện chơi game, đối với cậu ta nói dối này, cậu ta tuyệt đối cảm thấy chuyện này không có gì thú vị.

Tôi cũng không dám đi xe đạp mà trực tiếp chạy chậm về nhà. Về đến nhà mới phát hiện ra tôi quên mang chìa khóa, tôi thật đúng là não cá vàng mà!

May mắn thay lúc trước tôi có chuẩn bị một cái chìa khóa dự phòng đặt ở dưới bồn hoa nên cuối cùng cũng thuận lợi vào nhà.

Bố tôi cũng không có ở đây, hẳn là hắn vẫn chưa tan ca.

Tôi đi vào phòng bố mẹ, tìm đi tìm lại trên bàn học, cũng không tìm thấy tập bài thi nào. Vốn dĩ tôi còn đang tự nhủ trong lòng rằng do mình không may mắn, cho rằng bài thi đã mẹ mang đi, tôi về nhà một chuyến đã phí công.

Vừa muốn rời khỏi phòng ngủ thì mới phát hiện bên ngoài có tiếng mẹ đang nói chuyện.

Không còn kịp rồi, giờ này không tiện giải thích, tôi vội vàng trốn vào trong tủ quần áo. Tủ quần áo này là tủ quần áo của bố tôi, trừ phi mẹ thu dọn quần áo mới có thể mở ra, trong lòng tôi chỉ có nghĩ như vậy.

________________

Bình luận

Để lại bình luận