Chương 9

Từ cái lần hỏi đó xong tôi chả quan tâm đến bức ảnh đó nữa, nhưng đến hiện tại nhìn thấy tấm ảnh của mẹ và một nữa bên kia, tôi mới sinh ra sự nghi hoặc người đàn ông thanh niên bên cạnh đó là ai, và anh thanh niên xăm trổ kia thân phận là gì ? Một mớ hỗn đỗn trong đầu tôi cứ xuất hiện quanh quẩn tôi như không thể giải đáp được cho sự bí ẩn này của mẹ.

Bây giờ muốn biết đáp án thì chỉ có qua phòng mẹ, lục lọi đồ tìm đáp án thôi. Nghĩ vậy tôi đứng lên đẩy cửa phòng ra tính đi xuống lầu vào phòng mẹ để tìm hiểu nhưng lúc vừa bước xuống bậc thang đầu tiên trên lầu, thì bất ngờ ngoài cửa có giọng của mẹ cất lên.

– Vào đi….

– Em không sợ con em nó biết à…

– Giờ này nó đi chơi chưa về đâu, em thường để ý nó mà đi chơi thì phải 11h 11h30 mới về.

– Vậy à.. Thế thì tốt rồi…

Giọng mẹ cùng với giọng người đàn ông cất lên, tôi nhận ra giọng người đàn ông là giọng của chú Thành. Nhớ đến chuyện hôm qua nhìn lén điện thoại mẹ biết được bí mật của mẹ và chú Thanh, tôi nhanh chóng nép vào một gốc khuất muốn xem thử hai người lén lén, lúc lúc làm gì, có thể là làm chuyện vợ chồng với nhau như cái cách mà cách đây 10 năm khi tôi còn nhỏ nữa đêm giật mình tỉnh dậy thấy ba đút cu vào lồn mẹ.

Thế là nép vào một bên, nhìn ra cửa mẹ bước vào và sau đó là chú Thanh đúng như tôi đoán. Hai người vừa vào là đóng cửa lại, mẹ tôi thì cất giọng nói.

– Cái thằng này, đi chơi mà quên cả khóa cửa…

– Thôi không sao, lâu lâu nó quên mà

Có thể mẹ nghĩ là tôi đi chơi quên khóa cửa, nhưng không thể ngờ là tôi đã về nhà thì làm sao khóa trái cửa được chưa nói đến thường ngày thói quen tôi về là hay để giày dép trước nhà, Nhưng hôm nay tôi lại để dép lên kệ vô tình khiến mẹ không thấy và nghĩ tôi chưa về.

Mẹ và chú Thanh đi tới ngồi vào ghế sofa chú Thanh thả lỏng cơ thể ra hai tay choàng vào thành ghế vẻ mặt tỏ ra hơi mệt mỏi. Còn mẹ thì cầm ấm trà rót nước ra ly cho chú Thanh sau đó mẹ cười nói

– Sao vậy, có chuyện gì à.

– Suy nghĩ về chuyện xưa thôi. Chưa thực hiện được lời hứa năm xưa với thằng Đăng anh không yên lòng….

– Haizz, em hiểu nhưng vấn đề bây giờ là thằng Vũ con em nó còn nhỏ quá em sợ nói ra chuyện này sẽ gây sốc cho nó, nó không chấp nhận được rồi từ bỏ tất cả ảnh hưởng đến tương lai của nó.

Mẹ nói, hai mắt cũng ngân ngấn lệ rơi chú Thanh ngồi bên thấy vậy, liền choàng tay ôm mẹ vào lòng rồi nói

– Anh chỉ nói như vậy thôi, đừng buồn dù sao vẫn còn thời gian nhiều mà đợi thời cơ thích hợp rồi cho thằng Vũ biết cũng được..

– Vâng…

Hai người đang nói về chuyện gì vậy nhỉ ? Tại sao lại nhắc tên của mình trong câu chuyện đó, còn người tên Đăng kia nữa là ai ??, mình và người đó có quan hệ gì mà mẹ và chú Thanh có vẻ bí ẩn vậy nhỉ tôi khá thắc mắc, nhưng không hiểu câu họ câu chuyện là gì, chỉ biết là lúc này hai mắt vẫn chăm chăm nhìn về phía mẹ. Lúc này chú Thanh ôm chằm mẹ vào lòng sau đó thì đưa một tay còn lại gạt nước mắt của mẹ đi.

Mẹ tôi cũng dừng khóc, nhìn chú Thanh mà cảm động. ngước mặt lên đưa môi đến gần môi chú Thanh rồi hôn vào, hai người hôn nhau thắm thiết lưỡi quấn lấy nhau trao cho nhau từng sợi nước miếng mà nuốt vào, hôn nhau một lúc xong thì chú Thanh chủ động đưa tay bóp vú của mẹ xoa nắn nó, mẹ không có cản lại để cho chú Thanh thỏa mái bóp. Rồi rên rỉ.

Bình luận

Để lại bình luận