Chương 9

Sáng ra tôi tỉnh giấc là bởi Vân và anh Khanh cùng thầm thì dắt tay đi vào nhà tắm ở cạnh bếp. Lúc này tôi mới chợt nhớ ra và tự thắc mắc không biết đêm qua anh Khanh ngủ ở đâu.
Nằm trên giường thêm một lúc thì tiếng cười đùa trong phòng tắm phát ra làm tôi nổi hứng tò mò. Việc nhìn lén mẹ ngoại tình luôn đem đến cho tôi những khoái cảm, nên trong người tôi lúc bấy giờ đã nhen nhóm một sở thích là nhìn lén người khác làm tình. Đấu tranh tâm lí một hồi thì tôi liều bật dậy ra khỏi giường vì não bộ cứ thôi thúc tôi muốn được nghe hai người làm gì trong đó. Ngó nghiêng ngôi nhà thấy không có ai thì tôi chầm chậm bước chân đi vào trong bếp.

Đứng trước phòng tắm không nhìn thấy gì bên trong, nhưng tiếng anh chị cứ khúc khích trêu đùa dưới làn nước làm tôi tưởng tượng ra cảnh hai người đang nghịch cơ thể của nhau. Tiếng chị Vân cười đĩ thoã và tôi nghe thấy chị nói nhỏ với anh Khanh:

– Cứng và to thế?

Câu nói đó cho tôi biết là chị Vân đang nghịch chim của anh Khanh, và ngay sau đó thay bằng tiếng cười là tiếng rên, tiếng hít hà nho nhỏ của anh. Tôi đoán ngay chắc chị Vân đang mút chim, và chị mút như thế nào thì tôi nghĩ đến cảnh mẹ tôi mút chim cho chú Hùng. Tiếng nước chảy từ chiếc vòi hoa sen khiến tôi không nghe được gì nữa, phải một lúc sau hai người vừa thở vừa thầm thì to nhỏ thì tôi mới biết được rằng anh Khanh chuẩn bị đút chim vào địt.

Đúng như tôi nghĩ, tiếng phành phạch bắt đầu vang lên, và tiếng rên của chị Vân cũng to dần mỗi khi anh Khanh nhấp. Chỉ cần nghe những âm thanh dâm dục như vậy thôi mà chim cò trong quần tôi cũng dựng đứng, tôi đưa tay xuống vọc mạnh, vừa vọc vừa vểnh tai lên nghe. Có lẽ anh Khanh địt không khoẻ bằng chú Hùng nên chỉ tầm 10 phút tôi đã nghe thấy anh rên thật to như là đang xuất tinh vào trong lồn chị Vân.

Tiếng hai người lại cười và tắm cho nhau thì tôi biết không còn gì để nghe, tôi quay người về giường nằm giả vờ ngủ tiếp. Ngay sáng hôm đó khi tắm xong thì anh Khanh phải về thành phố cách chỗ chúng tôi hơn 200km. Anh gọi tôi dậy để dặn dò vài thứ rồi anh rút ví ra cho tôi 200. Khi không có Vân bên cạnh thì anh Khanh nói nhỏ vào tai tôi:

– Em để ý chị Vân hộ anh nhé, xem có thằng nào léng phéng không thì alo ngay cho anh đấy. Cứ hai tuần là anh lên thăm hai chị em một lần.

Nói là làm cùng nhà máy, nhưng chị Vân lại làm phiên dịch ở một bộ phận khác, tôi ít khi nhìn thấy chị. Ba ngày đầu đi làm thì chị Vân đi cùng tôi, nhưng sau khi thấy tôi đã tự đi được, thì chị không còn đi chung với tôi nữa, kể cả lúc đi và lúc về. Thường thường đi làm bằng xe bus, nhưng không thấy chị lần nào trên xe, nên một tối khi đang ăn cơm, thì tôi hỏi thì chị trả lời rằng chị đi nhờ xe ô tô cùng bạn.

Ba người cùng ở chung một căn hộ, tôi cứ nghĩ rằng sẽ rất vui, nhưng lại không phải như vậy. Chị Thuý đi làm muộn, nên khi tôi và chị Vân đi làm, thì chị Thuý vẫn còn ngủ. Chẳng mấy khi chị Thuý ăn cơm cùng chúng tôi, vì chị ấy đến tận 9h tối mới về đến nhà, thường chị tắm xong là chui ngay về phòng, đóng cửa lại và hai chị nói chuyện trong đó, để mặc tôi một mình ngoài phòng khách.

Bình luận

Để lại bình luận