Chương 9

: Mẹ bị ép làm tình ở công trường
Sáng sớm, ánh nắng nhạt nhòa xuyên qua sương mù dày đặc, phủ lên triền đồi một lớp ánh bạc mờ ảo. Căn nhà gỗ của chúng tôi im lìm, chỉ còn tiếng mẹ lặng lẽ dọn dẹp sau trận cãi vã với ba đêm qua. Mẹ mặc chiếc áo mỏng tang, đôi mắt trũng sâu, như cố giấu đi nỗi đau và sự tủi nhục. Tôi ngồi trước hiên, nghịch đất, lòng nặng trĩu bởi những lời mẹ thú nhận với ba – về việc bị ba gã thợ xây lợi dụng, về những lần mẹ phải cắn răng chịu đựng để giữ mái ấm này.
Tiếng bước chân rậm rịch vang lên từ con dốc dẫn lên nhà. Chú Đông, chú Tân và chú Nhất xuất hiện, vai vác dụng cụ, khuôn mặt tỉnh bơ như chẳng có chuyện gì xảy ra. “Cô Trang, hôm nay tụi tui làm ở công trường dưới làng, cô đi cùng tụi tui nhé, có việc cần nhờ!” – chú Đông lên tiếng, giọng điệu ra vẻ thân thiện nhưng ánh mắt lại lóe lên tia dâm dục. Mẹ ngập ngừng, muốn từ chối, nhưng chú Tân đã chen vào: “Đi đi, cô Trang, chỉ là giúp tụi tui chút việc vặt thôi, xong sớm mà!” Mẹ nhìn tôi, ánh mắt do dự, rồi gật đầu miễn cưỡng. “Khánh, con ở nhà ngoan, mẹ đi một lát rồi về.”
Tôi chỉ biết gật đầu, nhưng linh cảm chẳng lành khiến tim tôi đập mạnh. Mẹ theo ba gã thợ xây xuống con đường mòn dẫn đến công trường – một khu đất trống cách làng vài cây số, nơi họ đang dựng nhà cho một gia đình khá giả. Công trường vắng tanh, chỉ có vài đống gạch đỏ và những tấm gỗ nằm ngổn ngang. Mẹ đi sau, tay ôm chặt áo, như muốn che chắn cơ thể trước những ánh nhìn hau háu.
Đến nơi, chú Đông đột nhiên dừng lại, quay sang mẹ, nở nụ cười nham nhở. “Cô Trang, tụi tui làm việc cả sáng mệt rồi, cô giúp tụi tui thư giãn chút đi!” Mẹ tái mặt, lùi lại, giọng run rẩy: “Mấy người… đừng làm bậy nữa, tôi đã nói là không muốn rồi!” Nhưng chú Nhất đã nhanh chóng chặn đường, tay nắm lấy cổ tay mẹ, kéo mạnh. “Cô đừng giả vờ nữa, lần trước ngoài sân cô sướng lắm mà, đúng không?” – gã cười khẩy, tay kia lướt xuống, xé toạc vạt áo mẹ.
Mẹ hét lên, cố vùng vẫy, nhưng chú Tân đã ôm chặt từ phía sau, ghì mẹ xuống một đống gạch. “Làm ngoài này cho mát, cô Trang! Chẳng ai thấy đâu, yên tâm!” – gã thì thào, tay lột phăng quần mẹ, để lộ cặp mông trắng ngần dưới ánh nắng. Mẹ cắn môi, nước mắt lăn dài, nhưng cơ thể mẹ dường như đã quen với sự xâm phạm. Chú Đông quỳ trước mặt mẹ, cởi quần, con cặc cứng ngắc chĩa thẳng vào mẹ. “Ngậm vào, ngoan nào!” – gã ra lệnh, bóp hàm mẹ, ép mẹ há miệng. Mẹ rên khẽ, bất lực để con cặc chui vào miệng, lưỡi mẹ bất giác cuốn lấy nó.
Trong khi đó, chú Tân đứng sau, tay banh rộng hai chân mẹ, đút cặc vào lồn mẹ, nắc mạnh. Tiếng phành phạch vang lên giữa công trường vắng lặng, hòa lẫn với tiếng rên rỉ của mẹ. Chú Nhất đứng bên cạnh, tay sục cặc, mắt hau háu nhìn cơ thể mẹ rung lên từng nhịp. “Lồn cô Trang khít quá, đúng là hàng ngon!” – chú Tân rên rỉ, tay bóp mạnh mông mẹ, để lại những vết đỏ. Mẹ thở hổn hển, nửa như đau đớn, nửa như bị cuốn vào khoái lạc.
Đột nhiên, tiếng bước chân từ xa khiến cả ba gã giật mình. Một người dân làng đi ngang, tay xách rựa, dường như để lấy gỗ gần đó. Mẹ hoảng loạn, cố đẩy chú Đông ra, nhưng gã giữ chặt đầu mẹ, ép mẹ tiếp tục ngậm cặc. “Im, đừng động, nó không thấy đâu!” – chú Đông thì thào. Người dân làng đi qua, chỉ cách họ vài mét, nhưng may mắn không nhìn về phía này. Cảm giác nguy hiểm khiến ba gã càng hưng phấn, họ nắc mạnh hơn, liên tục bắn tinh lên người mẹ – từ mặt, ngực, đến mông, nhầy nhụa.
Mẹ quỵ xuống đống gạch, thở hổn hển, ánh mắt trống rỗng. Ba gã cười khoái trá, vỗ vai nhau, rồi kéo mẹ đứng dậy, mặc lại quần áo cho mẹ như chưa có gì xảy ra. “Cô Trang giỏi lắm, lần sau tụi tui thưởng thêm!” – chú Nhất nói, nhét vào tay mẹ một ít tiền lẻ. Mẹ không nói gì, chỉ lặng lẽ lau nước mắt, bước đi xiêu vẹo về nhà.
Tôi ngồi chờ trước hiên, thấy mẹ trở về với dáng vẻ tiều tụy, quần áo lấm lem bụi đỏ. “Mẹ, mẹ sao vậy?” – tôi hỏi, giọng lo lắng. Mẹ chỉ xoa đầu tôi, mỉm cười gượng gạo. “Mẹ không sao, Khánh ngoan, đừng hỏi nhiều.” Nhưng ánh mắt mẹ, đầy tủi nhục và bất lực, khiến tôi biết rằng mẹ đang chịu đựng điều gì đó kinh khủng hơn những gì tôi có thể tưởng tượng.

Bình luận

Để lại bình luận