Chương 9

Tuấn Đạt đứng đó, ánh mắt sắc lẹm dõi theo Suzuki Sonoko, lúc này đang chuẩn bị leo lên chiếc xe hơi sang trọng để về nhà. Hắn cười nham nhở, tay mân mê chiếc điều khiển từ xa – kim thủ chỉ bá đạo, thứ vũ khí giúp hắn thao túng cả thế giới. “Không chỉ tạm dừng cả thế giới, mà còn có thể khóa thời gian của từng người. Quá đỉnh!” Hắn lẩm bẩm, lòng rạo rực khi nghĩ đến những gì sắp làm với cô nàng tiểu thư đài các này.
Ngay khi Sonoko vừa đặt mông xuống ghế da êm ái trong xe, Tuấn Đạt không chần chừ, nhấn nhẹ nút tạm dừng trên điều khiển. Thời gian lập tức ngưng đọng, cả thế giới như đóng băng, chỉ còn hắn và Sonoko trong không gian tĩnh lặng. Hắn thong thả bước tới, mở cửa xe, ngồi phịch xuống ngay cạnh cô nàng, mắt lướt từ gương mặt xinh xắn xuống cặp đùi trắng mịn, lấp ló dưới chiếc váy đồng phục ngắn cũn.
“Ủa, anh là ai?!” Sonoko kịp thốt lên, gương mặt lộ vẻ ngơ ngác trước khi thời gian bị khóa chặt. Đôi mắt to tròn của cô dừng lại, bất động, nhưng vẫn ánh lên vẻ nghi hoặc. Tuấn Đạt cười khẩy, đưa tay vuốt nhẹ má cô, cảm nhận làn da mịn màng như tơ. “Không son phấn gì mà vẫn đẹp thế này, đúng là hàng Anime xịn!” Hắn cảm thán, con cặc trong quần bắt đầu cương lên vì hứng thú.
Khác với lúc mới gặp Haibara Ai, khi đó hắn còn bốc đồng, hứng lên là đè ra chơi ngay, lần này Tuấn Đạt bình tĩnh hơn. Hai lần xuất tinh trước đó với Haibara đã giúp hắn kiềm chế bớt cơn nứng, dù cái lồn mũm mĩm của Sonoko đang khiến hắn ngứa ngáy. Hắn không vội vã cắm ngón tay vào lồn cô như lần trước, mà chậm rãi lướt tay dọc theo cặp đùi mịn màng, cảm nhận từng thớ da căng tràn sức sống.
“Chà, da thịt thế này… đúng là đỉnh của chóp!” Hắn lẩm bẩm, tay lần mò lên váy, chạm vào lớp vải lót mỏng manh. Hắn cảm nhận được hơi ấm từ cái lồn của Sonoko, dù cô đang bị thời gian tạm dừng. “Mẹ kiếp, mới vuốt có chút mà đã thấy nóng ran thế này!” Hắn cười dâm, ngón tay khẽ miết qua lớp vải, cảm giác độ ẩm bắt đầu lan ra. “Chắc chắn lồn mày ướt rồi, Sonoko ơi!”
Hắn không vội cởi đồ lót của Sonoko, mà chuyển sang lục túi cô nàng. Chẳng mấy chốc, hắn lôi ra một xấp tiền mặt – những tờ yen dày cộp. “Chà, đúng là con nhà giàu, tiền tiêu vặt cũng cả đống!” Tuấn Đạt gật gù, nhét xấp tiền vào túi mình, lòng thầm tính: “Tối nay có chỗ ngủ ngon lành rồi, khỏi cần chen chúc trong biệt thự nhà mày!”
Dù biết biệt thự của Sonoko chắc chắn xa hoa, nhưng Tuấn Đạt không muốn mạo hiểm. Hắn đã quen dần với kim thủ chỉ, nhưng cơ thể thì vẫn là một thằng trai bình thường, chẳng có siêu sức mạnh gì. “Lỡ đâu có biến cố gì thì toi, cứ tìm khách sạn sạch sẽ, chơi cho sướng đã!” Hắn nghĩ thầm, mắt vẫn dán vào cơ thể Sonoko.
Hắn đưa tay vuốt ve gương mặt cô, ngón tay lướt nhẹ từ má xuống cằm, cảm nhận làn da mềm mại không tì vết. “Không son phấn, không chỉnh sửa, đúng là mỹ nhân tự nhiên!” Hắn cảm thán, lòng lại rạo rực. Hắn xốc nhẹ váy Sonoko lên, để lộ cặp đùi trắng nõn và lớp vải lót mỏng manh. Con cặc của hắn lúc này đã cứng ngắc, chỉ muốn đè cô ra mà nhấp tới tấp.
Nhưng rồi hắn chợt khựng lại, nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Những tòa nhà cao tầng lướt qua, ánh đèn lấp lóe, khiến hắn suy nghĩ. “Nếu chỉ tạm dừng thời gian của chiếc xe này, mà nó đang chạy giữa đường, chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn. Tai nạn thì mệt!” Hắn lẩm bẩm, tay siết chặt chiếc điều khiển từ xa.
Tuấn Đạt nhanh chóng đưa ra quyết định. Khi chiếc xe đi ngang qua một khách sạn tình nhân lộng lẫy, hắn nhấn nút tạm dừng toàn bộ thế giới. Cả không gian lập tức chìm vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở hổn hển của hắn và cơ thể bất động của Sonoko, sẵn sàng cho những gì hắn sắp làm.

Bình luận

Để lại bình luận