Chương 8

: Cám dỗ (phần 2)
Liễu Thần nắm chặt nắm tay hồng hồng đáng yêu đặt lên má, cũng hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng vẫy tay về phía Hoang Thiên Đế, giọng nói đáng yêu vẫn phát ra từ đôi môi anh đào…
“Meo…”
“Trời ơi… Đây không phải là cào xé không khí, rõ ràng là đang cào xé trái tim của ta… Liễu Thần là người giỏi nhất trên thế giới…”
Hoang Thiên Đế cuối cùng cũng không nhịn được nữa, lao tới bế Liễu Thần theo chiều ngang, ôm lấy vòng eo thon thả của Liễu Thần, trong mắt tràn đầy ham muốn.
“Liễu Thần, chúng ta làm đi!”
“Ưmm…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Thần càng đỏ bừng, đôi tai mèo trên đầu khẽ đung đưa, trong lòng nàng không khỏi nghĩ đến điều đó.
“Tại sao hôm nay chàng lại thiếu kiên nhẫn hơn bình thường vậy?”
Liễu Thần được bế lên giường trong tư thế được bế công chúa, Hoang Thiên Đế cởi giày và tất của nàng, nắm lấy đôi chân trần của nàng và trói lại. Hoàng hậu không biết vì sao Thạch Hạo lại thích đôi chân trần của nàng ấy đến thế, mỗi lần dạo đầu hắn đều thích chơi đùa ở đó, thích dùng lưỡi liếm ngón chân của nàng ấy.
Quả nhiên, Hoang Thiên Đế nắm lấy bàn chân ngọc ngà của Liễu Thần, kéo đến trước mặt, hắn đưa ngón chân hơi cong cong đáng yêu vào miệng, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm ngón chân nàng một cách điêu luyện. Sau đó, hắn nếm thử gót chân sen trắng, dùng đầu lưỡi chạm vào vòm bàn chân của nàng như đang ăn bánh ngọt. Liễu Thần tự nhiên run rẩy khi bộ phận nhạy cảm như vậy của bàn chân bị lưỡi đùa giỡn, cảm giác tê dại tấn công sự cứng rắn của nàng ấy. Nàng đành phải mím chặt đôi môi mỏng, cố gắng hết sức để đè nén tiếng rên rỉ đã lên tới cổ họng, mồ hôi xuất hiện trên trán nàng như mưa.

________________

Bình luận

Để lại bình luận