Chương 8

Trong tầng vip dành cho những vị khách quý nhất của quán bar Ngọc Châu, dưới ánh đèn chập chờn, trong tối tăm lộ ra một căn phòng kiều diễm, rộng lớn đến mức chiếm hai phần ba của tầng vip, bên trong cái gì cần có đều có từng quầy rượu trưng bày ở chỗ góc tường, chính giữa là bộ sô pha cao cấp làm từ da thú thật, có năm nam nhân hoặc ngồi sô pha hoặc dựa vào quầy rượu, điểm đặc biệt là ngũ quan của họ rất anh tuấn, dưới thân hình cao lớn bọc tây trang là đường cong hoàn mỹ.

“Cạch…” Cánh cửa xa hoa dày nặng, bị bàn tay mềm kiều nộn trắng tinh đầy ra, thân thể mềm mại yểu điệu vì tác dụng của thuốc mà vô lực ngã ngồi ở trên tấm thảm Ba Tư thượng đẳng, bộ đầm vì bị ngã ngồi mà lộ ra đùi ngọc tuyết trắng, chân nhỏ đi giày cao gót vì không ngừng chạy vội mà ma sát ra một chút tơ máu lộ rõ ở trên da thịt trắng nõn, nhìn thật ghê người.

Có năm đại gia tộc đứng đầu phân biệt là giới quân, chính, thương, y, pháp đang thống trị thành phố A – nơi được mệnh danh là trung tâm kinh tế tài chính thuộc hàng bậc nhất của đất nước, bọn họ rất ít xuất hiện trên ánh đèn truyền thông nhưng những người của các gia tộc khác đều rất tận sức theo chân bọn họ nhấc lên quan hệ để sản nghiệp gia tộc của nhà mình có thể khuếch trương rộng rãi hơn.

Phạm Thái Khôi – một bậc Thượng tướng, mới tuổi trẻ đã có thể trở thành thượng tướng thì chỉ có hai nguyên nhân đó là hắn có cống hiến cực lớn đối với quân đội và quốc gia hoặc là thân phận cùng với bối cảnh của hắn không phải người bình thường. Trên người hắn mang theo một cảm giác áp bách cùng với luồng sát khí vô hình, trên gương mặt vô biểu tình luôn mang theo sự nghiêm túc và kiến nghị mà tất cả quân nhân, đều có, nút thắt trên áo luôn không chút cẩu thả mà để hở một viên trên cổ, bản thân hắn luôn tản mát ra một loại hơi thở cấm dục.

Lê Tuấn Kiệt – nhân vật chính trị có tiếng tăm lừng lẫy khắp để đồ, chỉ cần hắn mở miệng một câu thì những người làm chính trị đều phải khom lưng cúi đầu, hắn có cá tính xảo trá phúc hắc, sống trong hoàn cảnh chính trị và luôn giao thủ với các loại địch nhân nên bình thường trên mặt hắn luôn treo sự lừa gạt và tính ôn hòa nho nhã, một khi trên mặt hắn hiện lên nụ cười của hồ ly. thì đại biểu có người sắp gặp xúi quẩy.

Hoàng Đức Bảo – cá sấu khổng lồ trong ngành thương nghiệp, cá tính tà mị lạnh lùng, thủ đoạn làm việc thập phần cao tay, có đôi mắt giống như hắc diệu thạch, ngũ quan thâm thúy như đao khắc, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ phác hoạ ra một đường cong kiện mỹ, tập đoàn trực thuộc gia tộc của hắn có mặt trên khắp thế giới, chỉ cần hắn dậm chân một cái là có thể làm chấn động kinh tế toàn cầu.

Lý Thanh Luân – vị thần của y giới, chỉ cần nhẹ nhàng động một ngón tay là có thể đủ cứu người hoặc là giết người, chỉ quyết định bởi việc hắn có đồng ý hay không, hắn đối với dược vật có độ nhạy bén mãnh liệt, cá tính thanh lãnh đạm mạc, đối với những người khác và sự vật đều thờ ơ. Ánh mắt mờ ảo như có như không, khuôn mặt tinh tế sống mái mạc biện làm người ta thần hồn điện đảo, dáng người cao gầy nhưng không mất hơi thở dương cương.

Cao Khôi Dương – nhân vật cao cấp của giới pháp luật, cha là quan lớn ở giới chính trị, mẹ là quý tộc thuộc dòng họ cao quý bên Vương quốc Liên hiệp Anh, hắn kế thừa đôi mắt phỉ thúy của mẹ, chỉ cần hắn nguyện ý thì có thể đem án kiện thất bại khởi tử hồi sinh, hắn có thói quen đem mọi việc đều khống chế trong lòng bàn tay, mắt kính không độ ngày thường ngăn trở cảm xúc chân thật nơi đáy mắt, chỉ có những người quen thuộc hắn mới có thể đọc hiểu tâm tư của hắn.

Bình luận

Để lại bình luận