Chương 8

Minh An thở hổn hển, đầu ngửa ra sau, mái tóc ướt sũng phập phồng trên vai Tùng. Cô bé không còn nghĩ đến cơn đau ban đầu nữa, mà chỉ cảm thấy một dòng khoái cảm mãnh liệt đang dâng trào trong cơ thể.

“A… ưm… sâu quá… anh Tùng… nhanh… nhanh hơn nữa!” Minh An rên la, những lời lẽ dâm đãng tự nhiên thoát ra từ môi cô bé.

Tùng nghe vậy, càng được đà. Anh ta thúc mạnh hơn, những cú đẩy dồn dập, liên hồi, khiến Minh An hét lên từng tiếng dài. Bộ ngực căng tròn của cô bé nảy lên bần bật theo mỗi nhịp thúc, những giọt mồ hôi li ti lấm tấm trên làn da trắng mịn, chảy dọc xuống khe ngực sâu hút.

`Minh An… em đúng là một thiên thần dâm đãng mà!` Tùng nghĩ, anh ta cảm nhận âm đạo cô bé đang siết chặt lấy dương vật mình, cảm giác tê dại đến tận xương tủy. Anh ta không ngờ cô bé lại có thể rên rỉ và đòi hỏi như vậy.

“Ưm… a… sướng… sướng quá… em… em ra rồi… aaaa!” Minh An hét lên một tiếng chói tai, cả người cô bé cứng đờ, ưỡn cong lên như một cây cung. Những ngón chân cô bé co quắp lại, đôi mắt trợn trắng, dịch lỏng nóng hổi tuôn trào không kiểm soát từ âm đạo, thấm ướt dương vật Tùng và chảy dài xuống đùi. Cơ vòng bên trong âm đạo cô siết chặt lấy dương vật Tùng, giật từng đợt co thắt mạnh mẽ.

Tùng gầm gừ, cảm nhận sự co thắt đó, nó như muốn hút cạn sinh lực của anh. Anh ta vẫn không ngừng thúc mạnh, sâu vào bên trong, muốn cô bé lên đỉnh thêm nữa.

“Em chưa xong đâu, Minh An! Em phải ra nữa! Ra nữa cho anh!” Tùng khàn giọng nói, những cú thúc vẫn dồn dập, mạnh bạo hơn.

Minh An thở hổn hển, cơ thể cô bé mềm nhũn ra, nhưng khoái cảm lại một lần nữa dâng lên. `Nó lại đến… lại sướng quá…` Cô bé cảm thấy như mình đang trôi nổi trên những đám mây, mọi thứ xung quanh đều tan biến, chỉ còn lại khoái cảm đang giật từng cơn trong cơ thể.

“A… a… nhanh… nữa… em… em sướng… quá… sướng muốn chết…!” Minh An gào lên, âm thanh đầy dục vọng vang vọng trong phòng tắm. Cơ thể cô bé lại ưỡn cong lên một lần nữa, những đợt co thắt mãnh liệt hơn trước. Dịch âm đạo lại tuôn trào, hòa lẫn với dòng nước.

Tùng nắm chặt lấy eo Minh An, thúc mạnh cú cuối cùng, cảm nhận dương vật mình giật lên từng hồi, dòng tinh dịch nóng hổi bắn sâu vào bên trong âm đạo cô bé.

“Ahhh…!” Tùng gầm lên, cả người anh ta run rẩy. Anh ta rút dương vật ra khỏi người Minh An, hai chân anh ta run rẩy đến suýt ngã quỵ. Từng giọt tinh dịch trắng đục, đặc sệt chảy dài từ cửa âm đạo Minh An xuống đùi cô bé, hòa lẫn với dòng nước.

Cả hai người đứng đó, thở hổn hển, dựa vào bức tường phòng tắm. Minh An vẫn còn mơ màng, đôi mắt ngây dại, cơ thể mềm nhũn tựa vào người Tùng.

Tùng ôm chặt Minh An. Anh ta cảm nhận được hơi thở gấp gáp của cô bé trên lồng ngực mình. Mùi xà phòng, mùi mồ hôi, và mùi dịch lỏng hòa quyện vào nhau, tạo thành một mùi hương đặc trưng, khó quên.

“Minh An… em… em thấy thế nào?” Tùng hỏi, giọng anh ta khàn đặc.

Minh An ngước lên, ánh mắt vẫn còn lơ mơ. “Em… em thấy… nhẹ nhõm lắm ạ. Cảm giác vừa rồi… nó sướng đến lạ.” Cô bé nở một nụ cười hồn nhiên, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm hơn một chút so với trước đây. `Hóa ra đây là cảm giác “sướng muốn chết” mà bạn trai em hay kể. Nó còn hơn cả tưởng tượng!`

Tùng nhìn cô bé. Anh ta biết, cuộc đời Minh An vừa trải qua một cột mốc quan trọng, nhưng cô bé dường như vẫn không nhận ra điều đó. Anh ta khẽ thở dài, cảm thấy có lỗi, nhưng đồng thời lại có một cảm giác thỏa mãn không thể chối bỏ.

Bên ngoài nhà tắm, Vinh, Quang và Hưng vẫn đang dán tai vào cánh cửa. Tiếng nước xối đã nhỏ dần, nhưng những âm thanh bên trong vẫn rõ ràng. Tiếng rên la của Minh An, tiếng thở dốc nặng nề của Tùng, và cả những âm thanh da thịt va chạm. Họ đã nghe thấy tất cả.

Hưng mặt đỏ bừng, anh ta nuốt khan. “Tùng… anh ta… quá đáng thật!”

Quang nắm chặt tay, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay. “Khốn kiếp! Tiếng rên của cô ta… như muốn xé toạc màng nhĩ tao ra.”

Vinh thì ngồi thụp xuống sàn, dựa lưng vào tường, mặt trắng bệch. “Cô ta… cô ta thật sự… là thủ khoa sao? Sao lại… ngây thơ đến mức đó?”

Tiếng nước hoàn toàn tắt. Không gian trở nên im lặng hơn, chỉ còn tiếng thở dốc và tiếng thì thầm khe khẽ từ bên trong. Ba chàng trai nín thở.

“Im đi! Cửa sắp mở rồi!” Quang thì thầm, giọng căng thẳng.

Một lúc sau, cánh cửa nhà tắm khẽ mở. Minh An bước ra đầu tiên, vẫn hoàn toàn trần trụi. Làn da cô bé ửng hồng sau cơn khoái lạc, đôi môi sưng mọng, ánh mắt vẫn còn hơi mơ màng nhưng nụ cười lại rạng rỡ, mãn nguyện hơn bao giờ hết. Cô bé ung dung lau khô tóc bằng khăn bông, hoàn toàn không để ý đến ba cặp mắt đang dán chặt vào mình.

Tùng bước ra sau, quần đùi đã mặc lại. Khuôn mặt anh ta có chút mệt mỏi, ánh mắt sâu thẳm và phức tạp. Anh ta lướt nhìn ba người bạn đang ngồi cứng đờ trên sàn nhà, rồi lại nhìn Minh An đang vui vẻ lau tóc.

“Các anh nhìn gì mà trố mắt ra thế?” Minh An hỏi, giọng trong trẻo, thậm chí còn có chút tinh nghịch. “Bộ các anh chưa thấy người ta tắm xong bao giờ sao?”

Hưng là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh, cố gắng nói một cách tự nhiên nhất có thể. “À… không… chỉ là… em tắm xong rồi sao? Nhanh thế?”

“Dạ, xong rồi! Anh Tùng tắm chung với em đó! Vui lắm!” Minh An nói, quay sang nhìn Tùng cười tươi.

Tùng chỉ khẽ gật đầu, không nói gì. Anh ta đi thẳng đến giường, trèo lên đó và nằm vật ra. Anh ta nhắm mắt lại, cố gắng xua đi hình ảnh cơ thể Minh An đang quấn quýt lấy mình trong phòng tắm.

Minh An vẫn không hiểu sự căng thẳng trong không khí. Cô bé lau khô tóc, rồi nằm xuống giường mình, hoàn toàn không mặc gì. Cặp vú căng tròn của cô bé nhấp nhô trên chiếc bụng phẳng lì, cặp mông tròn lẳn khẽ nhếch lên khi cô bé xoay người.

Bình luận

Để lại bình luận