Chương 8

– Ô Uế Nơi Linh Thiêng
“Tao… tao sắp ra rồi!” Quốc Cường gầm lên, tốc độ thúc của hắn tăng lên chóng mặt.
“Đừng… đừng bắn vào trong… cầu xin…” Thị Đình hoảng loạn, cố gắng vùng vẫy. Hôm nay là ngày an toàn của nàng, nhưng nàng không muốn mang thai nghiệt chủng của kẻ hiếp dâm, càng không muốn nơi tư mật vốn chỉ dành cho chồng bị vấy bẩn bởi tinh trùng dơ dáy này.
Nhưng lời cầu xin của nàng chỉ như gió thoảng bên tai. Quốc Cường ghì chặt hông nàng, ấn sâu dương vật vào tận cùng tử cung.
“Nhận lấy giống nòi của tao này con đĩ!”
Hắn gầm lên một tiếng thỏa mãn, luồng tinh dịch nóng bỏng, đậm đặc bắn mạnh vào sâu bên trong cơ thể Thị Đình. Nàng cảm nhận rõ ràng từng đợt co giật của dương vật hắn, và dòng chất lỏng nóng hổi đang tràn ngập tử cung mình.
“Khônggggg!” Nàng gào lên trong tâm trí (vì miệng vẫn bị chặn). Cảm giác bị “bắn vào trong” (Creampie) vừa nhục nhã vừa đem lại một khoái cảm sinh học mãnh liệt khiến nàng giật nảy người, co thắt dữ dội và đạt đến cao trào cùng lúc với hắn.
Cùng lúc đó, Minh Triết cũng đạt đến giới hạn.
“Nuốt lấy cho tao!” Hắn đâm sâu vào họng nàng, bắn thẳng dòng tinh dịch tanh nồng vào thực quản.
“Ọc… ọc…”
Thị Đình bị ép phải nuốt xuống thứ chất lỏng sền sệt, lợm giọng ấy. Hắn rút ra, nhưng lượng tinh dịch quá nhiều khiến nàng không nuốt kịp, trào ra khỏi khóe miệng, chảy dài xuống cổ và ngực, dính lên cả bầu ngực trần đang phập phồng.
Quốc Cường cũng rút “vũ khí” ra. Một dòng tinh dịch trắng đục hòa lẫn với dâm thủy chảy ra từ “cửa mình” sưng đỏ của nàng, nhỏ tong tong xuống sàn nhà.
“Khụ… khụ… ọe…” Thị Đình ho sặc sụa, cảm giác buồn nôn dâng lên. Mùi tanh của tinh trùng tràn ngập khoang miệng và cả căn phòng. Nàng nằm vật ra sàn, mắt trợn ngược, cơ thể co giật nhẹ vì dư âm của cơn cực khoái cưỡng ép.
Hai cái lỗ của nàng đều bị lấp đầy, bị vấy bẩn. Nàng ngất đi vì quá sốc và tủi nhục.
“Đại ca, nó ngất rồi.” Minh Triết kéo quần lên, nhìn cái xác không hồn nằm trên sàn.
“Ngất thì cho nó tỉnh! Đêm nay còn dài, mới hiệp một thôi mà.” Quốc Cường cười khẩy, lau mồ hôi trên trán. Hắn nhìn sang phía chiếc tủ lạnh lớn ở góc phòng, nơi đặt quan tài của chồng Thị Đình. Một ý tưởng bệnh hoạn nảy ra trong đầu hắn.
“Mang nó lên kia.” Hắn chỉ tay về phía nắp tủ lạnh.
“Lên… chỗ quan tài á? Đại ca, anh đùa à?” Minh Triết rùng mình.
“Sợ cái đếch gì! Tao muốn chơi nó ngay trước mặt chồng nó. Để xem con đĩ này còn giữ được vẻ trinh tiết liệt nữ nữa không.”
Hai gã khiêng cơ thể mềm nhũn, trần truồng của Thị Đình đặt lên nắp tủ lạnh, ngay cạnh di ảnh của người chồng quá cố. Tư thế bị ép buộc là nằm sấp, chổng mông lên cao (Doggy style).
Minh Triết lấy điện thoại ra, chụp tanh tách. Ánh đèn flash lóe lên, ghi lại hình ảnh thê thảm nhưng đầy dục vọng: Một người phụ nữ xinh đẹp, khỏa thân, bị trói, miệng và hạ bộ vương vãi tinh dịch, nằm chổng mông bên cạnh quan tài chồng.
“Đẹp… quá đẹp…” Minh Triết lầm bầm, lưu lại những tấm hình sẽ trở thành cơn ác mộng của Thị Đình sau này.
Quốc Cường vỗ bôm bốp vào mông nàng để đánh thức.
“Dậy đi cô em! Hiệp hai bắt đầu rồi!”
________________

Bình luận

Để lại bình luận