Chương 8

: Ngọn lửa âm ỉ

Sáng hôm sau, ánh nắng sớm len qua rèm cửa, chiếu vào căn phòng nhỏ của Bảo. Cậu thức dậy với đôi mắt đỏ hoe vì thiếu ngủ, đầu óc nặng trĩu sau một đêm trằn trọc. Cậu bước xuống cầu thang, cố giữ vẻ mặt bình thường, nhưng trong lòng vẫn run rẩy khi nhớ đến cảnh tượng đêm qua. Linh đã dậy từ sớm, đang ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng. Chị mặc một chiếc áo thun rộng thùng thình, nhưng vẫn không che nổi đường cong quyến rũ của cơ thể. Cặp ngực căng tròn lấp ló sau lớp vải, cặp mông bự nhô ra khi chị cúi xuống lấy đồ trong tủ. “Bảo, dậy rồi à? Xuống ăn sáng đi, hôm nay chị dạy em môn lý,” Linh gọi, giọng vẫn vô tư như mọi ngày.

Cậu gật đầu, ngồi xuống bàn ăn, mắt không dám nhìn thẳng vào chị. Anh Hùng cũng có mặt, đang uống cà phê, vẻ mặt vẫn mệt mỏi như hôm qua. Anh khẽ nói: “Hôm nay anh nghỉ ở nhà, không đi làm, mệt quá.” Linh gật đầu, ánh mắt thoáng buồn: “Anh nghỉ đi, để em nấu gì ngon cho anh ăn. Uống thêm mật ong nhân sâm nữa nhé, đừng để phí.” Anh Hùng gật đầu, nhưng không đáp, chỉ lặng lẽ nhấp từng ngụm cà phê. Bảo nghe thế, lòng lại dâng lên cảm giác ghen tức khó tả. Anh Hùng yếu thế, đêm nào cũng khiến chị thất vọng, vậy mà chị vẫn chăm sóc anh tận tình, trong khi cậu chỉ có thể đứng ngoài nhìn chị với khát khao không lời.

Sau bữa sáng, Linh dọn dẹp rồi vào phòng học cùng Bảo. Chị bật điều hòa, không gian mát lạnh giúp cậu tỉnh táo hơn, nhưng cũng không thể dập tắt ngọn lửa dục vọng trong cậu. Linh mặc một chiếc áo hai dây mỏng, cặp ngực căng tròn lấp ló sau lớp vải, mỗi lần cúi xuống chỉ bài là một lần cậu nuốt nước bọt đánh ực. “Em xem đây này, công thức này phải nhớ kỹ, thi hay ra lắm,” Linh nói, giọng đều đều, tay chỉ vào sách. Nhưng mắt Bảo chỉ chăm chăm vào khe ngực chị, tưởng tượng cảnh được chạm vào, được mút lấy hai núm hồng ấy. Con cặc cậu lại cứng lên, khiến cậu phải ngồi co người để che giấu.

Linh đứng dậy pha nước, cặp mông bự đung đưa trước mặt cậu khi chị bước ra ngoài. Cậu cắn môi, tay nắm chặt bút, cố kiềm chế bản thân. Chị quay lại, đưa ly nước cho cậu: “Uống đi, trưa nóng lắm.” Cậu nhận lấy, tay khẽ chạm vào tay chị, cảm giác mềm mại từ làn da chị như điện giật chạy qua người cậu. Con cặc càng căng cứng hơn, đau nhức đến mức cậu phải nghiến răng để không rên lên. Linh ngồi xuống tiếp tục giảng bài, không hay biết cậu đang đấu tranh dữ dội với chính mình.

Chiều hôm đó, anh Hùng nằm nghỉ trong phòng, còn Linh vẫn kiên nhẫn kèm Bảo. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng giảng bài của chị và hơi thở gấp gáp của cậu. Mỗi lần chị cử động, cậu lại nhớ đến cảnh đêm qua – cặp mông nhún nhảy, tiếng rên dâm đãng của chị khi anh Hùng không thể làm chị thỏa mãn. Cậu muốn hét lên, muốn nói với chị rằng cậu có thể làm tốt hơn anh Hùng, nhưng cậu chỉ im lặng, cúi đầu làm bài tập với bàn tay run run.

Khi Linh rời phòng để chuẩn bị bữa tối, Bảo ngồi lại một mình, tay vô thức lần xuống dưới, tưởng tượng cảnh chị cởi bỏ hết quần áo, quỳ trước mặt cậu, cặp mông bự nhún nhảy theo từng nhịp. Cậu biết mình không thể tiếp tục thế này, nhưng cám dỗ từ chị Linh – người chị ruột nóng bỏng – đã vượt quá sức chịu đựng của cậu. Và cậu tự hỏi, nếu một ngày anh Hùng không ở nhà, liệu cậu có dám vượt qua giới hạn, hay chỉ mãi thủ dâm trong bóng tối, nhìn chị từ xa với khát khao không thể nguôi ngoai?

Bình luận

Để lại bình luận