Chương 8

Dì Minh cũng trở lại với thực tại:

– Thôi nhé sờ như thế là được rồi bây giờ thì con ngủ đi cho đỡ mệt, đang sốt đấy cháu ạ!

Tôi cười mỉm rồi chợp mắt đi một lúc, Dì Minh thì cứ ngồi đấy mà nhìn tôi thôi. Sáng hôm sau thì thằng Tùng bạn thân đã đến mỉm cười toe toét mà nói:

– Sao đã đi học được chưa, để tao đưa mày đến trường nhé, đến trường cho vui chứ ở nhà làm cái đéo gì, mệt người ra.

Tôi thấy Tùng nói cũng có lý nên tặc lưỡi một cái rồi mặc quần áo rồi leo lên xe thằng Tùng phi đến trường. Do tôi bị đau chân lên Tùng đi khá là chậm. Tôi thấy vậy thì bảo Tùng:

– Này, mày đạp nhanh lên đi chứ, sao mà chậm thế không biết, bò ra đường đấy à?

– Không tao sợ mày đau thôi, nếu mà chịu được thì tao đi nhanh.

Tôi bị què chân như vậy hay không thì tôi cũng không ra ngoài chơi. Chỉ có Tùng là đi lượn rồi lại tán mấy em. Vừa vào tiết xong thì Tùng đã mỉm cười mà nói:

– Ok rồi, My lại đồng ý đi chơi với tao một lần nữa rồi, lần này thì cố gắng mà sơ múi một tí. Lần trước thì cũng đã được hôn rồi!

– Ừh cố gắng nhá, có gì thì về thông báo cho bạn nhé. Mà mày cũng phải đưa tao về nhà rồi muốn đi đâu thì đi chứ!

– Mày khỏi lo chuyện đó đi. Bà Hàng bà ấy đèo mày về cũng được, lo cái gì, tao còn đi hú hí với em ấy nữa chứ, mấy khi mà được đi đâu.

Tôi đành ậm ừ vì chẳng còn biết thế nào nữa. Trống tan trường thì tôi đeo cái laptop vào rồi chống nạng đi xuống dưới cổng trường. May cho tôi là lớp tôi ở tầng hai lên cũng đi được xuống. Chị Hằng đã đợi tôi ở bên dưới.

Công nhận là chị Hằng cũng khá là xinh gái. Vừa nhìn thấy tôi thì chị đã nói:

– Trông em của tôi buồn cười quá, sao mà ra cái nông nỗi như thế này, có đau không em?

– Gãy chân như thế này mà không đau hả, cực đau đấy, nhưng không sao mà chị, vô tư đi, tháng sau là được thôi, bình thường thôi mà. Có sao đâu.

– Công nhận là em cũng liều thật đấy, mà bà ấy ngã thì làm gì mà phải đỡ cơ chứ, đỡ xong thì mình lại như thế này!

– Dù gì thì cũng thay mẹ mình mà chị. Thôi đèo em về nhé!

Tôi khẽ leo mãi mới lên được cái xe của chị Hằng rồi khẽ ôm nhẹ vào cái eo của chị. Tôi kém chị hai tuổi thôi nhưng cao hơn chị nhiều. Thấy tôi có vẻ như vậy thì chị Hằng cũng ngoái lại mỉm cười mà nói:

– Ôm chặt vào đi chứ, tay chân như thế không ôm chặt vào ngã là chị không chịu trách nhiệm đâu đấy nghe chưa!

Tôi khẽ mỉm cười rồi ôm chặt vào cái eo của chị. Công nhận là cái eo của chị thon nhỏ thật. Thêm vào đó là cái bụng phẳng. Mùi nước hoa xì tin của chị tỏa làm cho tôi thích ơi là thích. Tôi ôm như vậy chắc là chị cũng thích lắm. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện, chị Hằng khẽ nói:

– Thằng Tùng mà được như em thì có tốt không cơ chứ, nhìn cái mặt của nó cứ câng câng lên tức không chịu được!

– Nhưng mà tính nó tốt mà chị, trông cái mặt nó ngứa mắt một tí thôi nhưng mà tốt với bạn bè lắm!

– Chị biết nhưng mà nhìn cái mặt của nó là chị không chịu được.

Chúng tôi nói chuyện một chút thì cũng đã về đến nhà của tôi. Tôi được chị Hằng đỡ xuống xe. Dì Minh vồi trong nhà, xách cái cặp laptop cho tôi mà mỉm cười nói:

– Chân đỡ đau chưa con, dì nấu cơm rồi đấy, rửa chân tay mặt mũi rồi ăn nhé!

Thấy dì Minh quan tâm tôi như vậy thì chị Hằng cũng tỏ thái độ thoải mái, có thiện cảm với dì Minh hơn. Chị Hằng khẽ mỉm cười chào dì Minh rồi ra về!

– Cháu chào cô cháu về, cháu về còn nấu cơm cho bố cháu nữa!

Dì Minh thấy chị Hằng ăn nói lễ phép như vậy thì cũng mỉm cười rồi bảo:

– Thế bao giờ rỗi sang nhà cô chơi nhé, cô bây giờ ở nhà một mình cũng buồn lắm. Nam thì chân thế này, còn mệt nữa, nên không nói chuyện được nhiều!

– Vâng, cháu sẽ sang mà, rảnh là cháu sang chơi với cô thôi. Cháu về đây.

Tôi với dì Minh đi vào trong nhà. Mâm cơm đã được dì Minh chuẩn bị khá là tươm tất. Những món ăn ở trên bàn đều là những món tôi thích cả.

– Sao mà dì biết con thích những món này mà làm cho con vậy?

– Bố con nói chứ ai! Thôi, rửa mặt chân tay rồi ăn đi.

Tôi vào nhà tắm rửa mặt. Tay rồi khẽ chống nạng ra mà ngồi xuống bàn. Tôi có dịp quan sát dì kỹ hơn một chút. Hai bầu vú căng tròn trong cái váy màu hồng nhô lên cao làm cho tôi thích vô cùng.

Mái tóc mềm mại buông thõng xuống cùng cặp môi trơn bóng làm cho tôi thích ngắm vô cùng. Tôi vừa ngắm vừa nói chuyện trường lớp. Vừa kể cho dì nghe cái chuyện thằng Tùng đi tán gái nữa. Tôi kể như vậy thì dì Minh cũng mỉm cười mà nói:

Bình luận

Để lại bình luận