Chương 8

: Mẹ sợ có thai

Một hồi sau mẹ cũng ngừng…

– Con thật giống bố… lúc xong, thì lại ôm và âu yếm đối phương đến lúc dậy… mẹ thích cảm giác ấy… cảm giác được yêu thương, được cảm thông… và mang đến cho người ta lòng tin…

– …

– Giờ con hay suy nghĩ xem những hành động vừa rồi có lên làm không…

– Thật sự là không lên…

– Vậy sao con lại làm…

– Vì vì… con lên cơn thèm… với lại mẹ như vậy con không kìm được… con xin lỗi…

Giờ mẹ đã quay lưng về tôi để tránh ánh mắt tôi mà chính tôi cũng muốn tránh ánh mắt mẹ…

– Mẹ cũng có lỗi… hai người đều có lỗi… nhưng tại sao lại mạnh dạn làm vậy với mẹ…

– Thì… thì… lúc con nghe mẹ nc với bố lúc sáng, lên con đoán là mẹ cũng muốn làm với con… lên…

– Vậy à… nếu con nghe, và hiểu thì bố con cũng không cấm mà cũng không đồng ý… còn mẹ thì không nghĩ tới và cũng không muốn… mẹ không muốn làm trái với luân lý…

– Vậy tại sao lúc nãy mẹ không cản con…

– Hức… hức… tại mẹ cũng… khao khát làm tình quá…

– Vậy là… mẹ cũng muốn làm với con…

– Đã bảo không lại còn… tại lúc sáng mẹ đi cafe với mấy bạn của mẹ… con nghe bố mẹ nc chắc biết chồng cô Thy đã từng với mẹ rồi chứ gì…

– Vâng…

– Thì chồng cô Thy ở đó… thế là lúc về mẹ với chồng cô ấy về nhà cô ấy làm tình… nhưng lúc ấy chú ấy có việc gấp trên công ty lên chú ấy làm cố cho chú ý ra… còn mẹ chưa kịp gì thì…

– Mẹ ngoại tình à.

– Cũng gọi là vậy… nhưng mẹ với chú ấy không ràng buộc… chỉ để giải quyết sinh lý thôi… vì cái cảm giác lạ.

– Thế bố nghĩ sao… về chuyện ấy…

– Bố đâu cấm hay ghen gì đâu… vì bố biết mẹ yêu bố… với lại xa nhau lâu vậy nhiều khi làm thế nào với sinh lý… bố con cũng tình một đêm vậy mà… nhiều lắm… nhưng bố khá khéo để không phải ràng buộc với người ta…

– Mẹ tin bố chư…

– Tin mẹ rất tin…

– Mẹ này…

– Hả…

– Để con giúp mẹ giải quyết nhé…

– Khônggggggg…

– Tại sao…

– Con vẫn trẻ chứ suy nghĩ chưa chín chắn lên con chỉ sống theo cảm xúc… còn mẹ… mẹ sống theo trách nhiệm, trách nhiệm với cuộc sống, sống theo quy tắc xã hội… mẹ không muốn đi ngược lại xã hội hay phá hủy quy tắc của xã hội.

– Dạ…

– Con có biết… ngoài bố con, thì con là người đầu tiên quan hệ với mẹ mà không mang bao, hôn môi, và ra trong mẹ không…

– …

Tôi im lặng, mẹ cũng im lặng suy nghĩ… nằm trong lòng tôi mà mẹ thở dài cũng làm tôi thấy nặng nề.

– Giờ tính sao chuyện kia hả mẹ…

– Uống thuốc chứ sao nữa… nhưng mẹ nhạy lắm… trước mang thai 2 anh em con cũng vậy, thính chưa có mà đùng phát có… vì có con lên bố mẹ phải cưới sớm đó…

– Thế nhỡ có thì sao đây mẹ…

– Con thật quá đáng… mn đều biết bố không nhà… mà mẹ lại có thai… thì…

Nói rồi mẹ quay vào ngực tôi sụt sịt… khóc… tôi vòng tay vỗ về lên tấm lưng trần mẹ…

– Phá không mẹ…

– Không… mẹ để nuôi… mẹ không muốn giết 1 sinh linh bé bỏng… với lại, con chẳng muốn mẹ đẻ chi con 1 đứa còn gì… mẹ muốn con phải chịu trách nhiệm với nó dù… dù chưa biết đứa con ấy nó sẽ có hình hài như thế nào…

– Dạ… haiz… con sẽ nuôi và chăm sóc 2 mẹ con thật tốt…

– Mẹ thật có tội… con ơi, sau này mình đừng làm vậy nữa con nha… dục vọng trong con người thì chưa thể biết thế nào… nhưng hãy gắng kiềm chế, hay nghĩ tới hậu quả…

– …

– Con thấy em gái thế nào… hãy nói thật với mẹ nhé…

– Thì… xinh xắn, học giỏi, ngoan hiền, có nét duyên giống mẹ…

– Và trong sáng tinh khôi nữa đúng không… mẹ chỉ đoán thôi nha…

Tôi ngây người vì chưa hiểu ý mẹ thì mẹ tiếp.

– Mẹ nghĩ, con đã dám làm với mẹ, thì trước sau gì thì… mẹ muốn con hãy nghĩ tới… em con trong sáng, hiền dịu, nhí nhảnh yêu đời… thì con đừng để em con bị vẩn đục… mẹ biết con thương, và chăm sóc em con hơn ai hết ngay chính bố mẹ đẻ ra em cũng không bằng con.

Còn nhớ năm tôi 12 tuổi, một chiều, em tôi bỗng lên cơn sốt, người nóng ran nằm ngủ mê mệt, lại còn nói mớ… tôi lúc đó hoảng quá… mẹ thì đi vào viện từ trưa chưa về, gọi điện không được… tính ra ngoài kêu người giúp, nhưng do hoảng với vội lên té bậc thang trẹo cả chân, nhưng lúc đó tôi không thấy đau chỉ lo cho em. Vậy là đi cà nhắc ra đầu ngõ nhờ bác ruột t vào đưa em gái đi viện… xong xuôi, lúc đó tôi mới thấy đau, vậy là 1 ngày 2 anh em tôi cùng nhau vào viện… sau này những lúc bố mẹ không có nhà thì tôi vẫn là người chăm sóc bve em gái… khi gọi là trưởng thành thì nó cũng dần biết tự chăm sóc lên dần ít chăm cho nó… để nó tự lập.

– Dạ con hiểu ý mẹ… con hứa không để em ý bị tổn thương…

11 tuổi tôi đã hứa vậy rồi… nay 19t tôi đã nâng tầm trọng lượng cho câu hứa ấy lần nữa…

– …

– …

– Thôi con thả mẹ ra, để mẹ về phòng nghỉ chút…

Tôi không thả mà ôm chặt hơn…

– Mẹ cứ ngủ đi… con muốn bên mẹ lúc này…

– Con cứ vậy thì sao mà mẹ vững càng được đây.

Tôi không nói gì thêm, kéo mẹ quay vào lòng tôi.

Mẹ không phản đối gì… khẽ dụi mặt vào cổ tôi…

– Sau này mẹ biết sống sao đây…

Khẽ nâng cằm mẹ lên rồi đặt 1 nụ hôn đôi môi mẹ.

Hoàn toàn không có ý đồ dục vọng… chỉ là muốn mẹ biết rằng tôi đã sai nhưng tôi không trốn chạy với tội lỗi mình gây ra.

– Mẹ cứ nghỉ đi… khi dậy, có lẽ ta sẽ sáng suốt hơn…

Không gian tĩnh lặng, 2 thân thể trần truồng đang ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

6h, tôi tỉnh dậy thì đã không thấy mẹ… nằm nghĩ lại, có lẽ trong lòng mẹ đang rất dằn vặt, đang lo âu. Mà chính tôi cũng có cảm giác ấy… rất khó chịu.
Bước xuống nhà mà tâm trạng nặng nề, biết đối mặt với mẹ sao đây…

Vào bếp thì đã thấy mẹ dọn cơm, trên bàn ngoài thức ăn còn có vỏ thuốc và cốc nước đã uống vơi.

Với lấy vỏ thuốc tiến lại thùng rác gần chỗ mẹ.

– Mẹ dậy lâu chưa… có mệt không à.

– Uhm.

Mẹ chỉ vậy, tâm trạng suy tư, âu lo đang hiện lên trên khuôn mặt mẹ…

Xoạch… em tôi đi học về. Nhìn mặt mồ hôi nhễ nhại, người thì mệt là mà thương… học hành chi nhiều cho khổ.

– Con chào mẹ… anh…

– Về rồi à con, lên thay đồ rồi nghỉ chút hãy tắm nha… rồi xuống ăn cơm không đói…

Em tôi khó nhọc bước lên 3 tầng cầu thang… vốn nó cũng hơi yếu, lên tôi thấy nó đang bị tra tấn thì đúng hơn… thôi thì cố mấy hôm nữa thôi…

Quay sang giúp mẹ nấu ăn, nhưng tuyệt nhiên không nói thêm câu gì… không gian ấy còn bao trùm cả bữa ăn nữa, làm tôi thấy ngồi ngạt không tưởng…

Em tôi thấy không khí hơi lạ, nhưng mệt nó chỉ hỏi cho không gian bớt im ắng.

– Mẹ với anh hôm nay sao vậy.

Mẹ giật mình vì câu hỏi.

– À thì. Hôm nay mẹ hơi mệt chút…

– Vâng… hôm nay thời tiết khó chịu quá…

– Uhm… con hôm nay mệt thì cứ nghỉ đi sắp thi rồi đừng để ốm… nghỉ 1 hôm cũng sao đâu…

– Dạ…

– Đừng quá áp lực, bố mẹ tin và luôn bên các con khi cần…

– Vâng… thôi tí con ngủ sớm… chứ con oải quá.

– Uhm.

Xong câu nói thì cũng xong bữa. Tôi rất lâu rồi ở nhà mà im không nói 1 câu nào như vậy… khó xử với lại không biết đối mặt sao nên im lặng là vàng.

Mẹ định rửa bát, thì tôi lại giành…

– Mẹ mệt, mẹ nghỉ sớm đi… để con.

Mẹ nhìn tôi 1 chút rồi cũng với chai nước và vỉ thuốc gì đó đi lên phòng.

Xong xuôi, lên phòng suy nghĩ, nhưng càng suy nghĩ càng bí. Cói ngủ cũng chẳng xong… thế là tôi quay qua game.

8h sáng, chuông báo thức vang lên. Giờ này chắc mẹ đi làm rồi, gặp mẹ giờ cũng chẳng biết nói sao hay hành động sao nữa. Bật dậy làm vscn rồi thay đồ qua cái Hà đón nó rồi lên trường. Rõ khổ, nó đua đòi thi cùng trường với tôi làm chi để giờ đây tôi thành xe ôm của nó.

– Con chào nhạc mẫu, nhạc phụ con đi làm rồi ạ…

– Gớm chào anh rể hờ… hi… bố đi rồi… đón vợ lên trường à.

– Dạ… thế vợ con đâu à.

– Nó đang tắm “lại lên đi con”…

Nói xong mẹ của Hà che miệng lại cười to… bỗng cái Hà hét vọng xuống.

– Mẹ ơi là mẹ… sao mẹ cứ dẫn cõng rắn vào nhà chăm gà thê.

– Ha ha ha… thôi mẹ đi… 2 đứa tự nhiên nha.

Nói rồi cô bước đi… cái Hà thì cũng bước xuống.

– Mẹ bà biết chuyện tôi với bà hôm trước à…

– Haiz… mẹ tôi cố tình chứ ai nói… rõ khổ… thích con mình bị hiếp mới thích cơ… nhưng gặp đúng người giới tính thứ 3.

– Này định kiếm chuyện hử…

– Hehe… thôi đi không muộn…

Tổ tôi nhận phân công đi liên hệ với các nhà trọ chuẩn bị cho gia đình và thí sinh ở mấy hôm thi.

Tổ tôi thì chia thành mấy mũi để đi tìm cho nhanh… và Hà đi với tôi thành kiểu tất nhẽ dĩ gẫu vậy… bọn kia cũng le te lắm… nhưng đời vậy trời mấy khi chiều.

Phải công nhận đến các nhà trọ được chiêu đãi mắt thích thật… các em sv với thí sinh thì xinh thôi rồi, hay do thiếu gấu lâu năm nó vậy. Đến nỗi Hà phải hích vào bụng tôi mấy lần… nhưng thây kệ… do gần trường lên 2 chúng tôi đi bộ cho tiện. Nghĩ đến đi bộ giữa trời nắng mà oải, lại được nhìn các em mà người cứ hừng hực cả lên.

________________

Bình luận

Để lại bình luận