Chương 8

Quân không kiểm soát được nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy dương vật càng thêm sưng tấy, gần như sắp nổ tung.

Theo bài giảng của Linh Chi, Quân gắng sức đưa tinh thần trở lại sách vở. Có một “cô giáo” như vậy bên cạnh, cậu còn lý do gì mà không học? Đúng như lời bạn cùng phòng vừa nói, cậu dù có học đến khuya mỗi đêm, cũng là cam tâm tình nguyện.

Thấy Quân cố gắng nghe giảng như vậy, thậm chí trả lời đúng một câu hỏi liền nhìn vớ lụa của Linh Chi, dường như đang tự thưởng cho mình, Linh Chi trong lòng đã có đáp án rõ ràng. Xem ra… con trai quả thật có suy nghĩ về phương diện đó với bà. Linh Chi vừa căng thẳng lại vừa mong đợi, thậm chí còn nảy sinh một cách hoang đường ý nghĩ, mình còn có thể hữu ích như vậy với con trai thật là vui.

Đặc biệt là khi gió nhẹ ngoài cửa sổ thổi qua, chiếc váy ngắn bị những làn gió mỏng manh thổi bay lên, Linh Chi bất an dùng bàn tay ngọc ngà trắng nõn ấn lên mông, mắt Quân gần như trợn tròn. Vạt váy vốn đã ngắn bị tốc lên, cặp mông tròn trịa dưới sự khắc họa của vải càng thêm đầy đặn, ngay cả góc quần lót ren trắng dưới lớp vớ lụa cũng ẩn hiện thấp thoáng. Quân như ma xui quỷ khiến, bàn tay đặt trong ngăn bàn hư không sờ một cái, dường như cảm nhận được làn da mềm mại của mẹ, chất liệu của vớ lụa, thậm chí trong đầu còn mường tượng mẹ cởi giày cao gót, đặt đôi chân ngọc ngà nhẹ nhàng vào lòng cậu, mà trên người, thì lại mặc bộ đồ hầu gái còn quá đáng hơn…

“Quân?”

Giọng nói của bạn cùng bàn kéo Quân hoàn toàn thoát khỏi ảo tưởng. Cậu hoảng hốt làm đổ sách trên bàn, ngẩng đầu liền chạm phải ánh mắt của Linh Chi, nhìn thấy đôi mắt trong veo như nước mùa thu của mẹ lóe lên ánh sáng rung động lòng người, tim cũng không khỏi đập thình thịch, cảm giác tội lỗi dâng lên, mặt cũng đỏ như đít khỉ.

Linh Chi trong lòng đã rõ, đặc biệt là khi nhìn thấy đôi chân Quân kẹp ngày càng chặt, và dương vật đã sớm dựng đứng như cột cờ, trong lòng ngũ vị tạp trần. Cho đến khi hết giờ, ngay cả bước chào hỏi con trai thường ngày cũng bỏ qua, cầm sách vở vội vã trở về ký túc xá. Mãi đến khi soi gương, mới phát hiện không biết từ lúc nào, sắc mặt mình lại cũng đỏ bừng lên.

Sao thế này? Bà nhíu chặt đôi mày ngài, nghĩ rằng mình đã lầm đường lạc lối rồi, sao sau khi phát hiện con trai có ý nghĩ không đứng đắn với mình lại có một chút e thẹn và phấn khích? Đặc biệt là khi thân hình đáng ngưỡng mộ này của mình phô bày trước mặt con trai, lại mang theo mấy phần mong đợi, điều này quả thực là hoang đường! Nhưng nghĩ lại, nghĩ đến việc cách này có thể khiến thành tích của Quân tốt lên, liền cũng thấy nhẹ nhõm.

Còn về những suy nghĩ không hợp lẽ thường này, về sự ham muốn tình dục của Quân đối với mình, cũng không thể cứ thế bỏ qua. Dù sao cũng đã liên quan đến vấn đề đạo đức luân lý, đây là điều bà không thể chấp nhận được, cuối cùng vẫn phải tìm một thời cơ thích hợp để nói chuyện rõ ràng với Quân mới được.

Nghĩ đến đây, liền lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Quân, dù sao chuyện này nói trực tiếp cũng khá là khó xử.

【Quân à, mẹ thấy mấy ngày nay trạng thái của con không tốt lắm, có chuyện gì nhất định phải nói với mẹ, không được ảnh hưởng đến việc học, biết chưa?】

【Mẹ, con… không có, chỉ là gần đây hơi ham chơi, con sẽ mau chóng điều chỉnh lại trạng thái, con xin lỗi mẹ.】

【Quân à, sắp thi tốt nghiệp rồi, mẹ mong con đừng ham chơi nữa, tập trung tinh thần vào việc học, nếu không mẹ sẽ thất vọng lắm đó.】

…………

Nhìn tin nhắn qua lại, Quân dần dần trở nên mạnh dạn hơn, cậu hít sâu một hơi, trả lời một tin.

【Thiệt hả mẹ? Vậy… con muốn xem mẹ mặc đồ hầu gái, như vậy cũng được hả mẹ?】

“Chúng ta hãy chúc mừng bạn Quân!”

“Quân à, cô thật sự tự hào về em, không ngờ chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, em lại tiến bộ hơn chục hạng, kỳ kiểm tra tháng này trực tiếp đạt được thành tích hạng nhất toàn lớp!”

Bình luận

Để lại bình luận