Chương 8

“Xem kìa, tiểu mỹ nhân. Nàng đã sẵn sàng rồi.” Lão ta cười khẩy, ngón tay lão ta từ từ tách nhẹ môi âm hộ nàng ra, để lộ nhụy hoa đang sưng đỏ và cửa động nhỏ bé đang ướt đẫm. “Thật là một cái động tuyệt vời. Đúng là của trời cho Hắc Ma Giáo ta!”

Hắc Ma Giáo chủ cười rộ lên, ngón tay gầy guộc của lão ta khẽ ấn vào cửa động nhỏ bé đang ướt đẫm của Mị Nhi. “Đúng là một cái động tuyệt vời. Càng nhìn càng thấy thèm khát. Để lão phu xem, bên trong tiểu mỹ nhân đây còn ẩn giấu những bí mật gì nữa.”

Ngón tay lão ta từ từ, chậm rãi luồn sâu vào bên trong âm hộ nàng. Mị Nhi giật bắn người, một tiếng rên rỉ nghẹn ngào bật ra từ cổ họng. Toàn thân nàng co rút, một cơn co thắt mạnh mẽ chạy dọc từ âm hộ lên đến tận ngực. Nàng cảm thấy một sự đau đớn khó chịu khi ngón tay thô ráp, lạnh lẽo của lão ta thăm dò bên trong mình, nhưng cùng lúc đó, một luồng điện tê dại, nóng bỏng cũng lan tỏa khắp khoang sinh thực.

“Ư… ưm… không…” Nàng lắp bắp, đôi mắt ướt đẫm nước vẫn nhắm nghiền, cố gắng quay đầu né tránh ánh mắt dâm đãng của Giáo chủ và những cái nhìn thô tục từ các đệ tử xung quanh. Nỗi nhục nhã thiêu đốt nàng, nàng cảm thấy bản thân mình thật dơ bẩn, thật đê tiện. Một Nữ Đế tối cao, lại bị một lão già ma đạo dùng ngón tay thô bạo lăng nhục giữa chốn đông người.

“Không ư? Thân thể nàng đang nói ‘có’ đó thôi, tiểu mỹ nhân.” Giáo chủ cười khẩy, ngón tay của lão ta bắt đầu chuyển động, khuấy đảo bên trong nàng. “Xem kìa, nó đang thắt chặt lấy ngón tay lão phu. Thật là một cái động dâm đãng, không biết đã bao nhiêu kẻ ra vào rồi đây?”

Những lời lẽ dơ bẩn của lão ta như hàng ngàn mũi kim châm vào trái tim Mị Nhi. Nàng muốn phản bác, muốn gào lên rằng nàng chưa từng bị bất kỳ ai chạm vào theo cách này cho đến khi nàng tự nguyện tìm kiếm sự sa ngã. Nhưng cơ thể nàng lại hoàn toàn phản bội nàng. Dòng nước dâm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều, làm ướt đẫm cả ngón tay của lão Giáo chủ, và khoái cảm nguyên thủy từ bên dưới cứ thế dâng trào, nhấn chìm lý trí nàng.

“A… lão… lão già… ưm…” Nàng rên rỉ, những lời nói mắng chửi biến thành tiếng nức nở yếu ớt. Toàn thân nàng run rẩy dữ dội, hai đầu vú căng cứng và nhô cao, mẫn cảm đến tột độ. Những sợi dây thừng gai góc vẫn siết chặt cổ tay nàng, không ngừng hút cạn linh lực, khiến nàng không còn chút sức lực nào để kháng cự.

Giáo chủ rút ngón tay ra, âm thanh ẩm ướt vang lên giữa sự tĩnh lặng ghê rợn của hang động. Lão ta đưa ngón tay lên ngửi, rồi liếm nhẹ một cái, ánh mắt lóe lên vẻ thích thú tột độ. “Thật thơm, thật ngọt. Đúng là một vật tế thượng hạng.”

“Giáo chủ, xin người hãy ban cho chúng con một chút… ‘ân huệ’ này!” Một tên đệ tử không chịu nổi, quỳ sụp xuống van xin.

Giáo chủ liếc mắt nhìn hắn, rồi lại nhìn về phía Mị Nhi đang nằm quỵ trên nền đá, đôi chân vẫn bị các đệ tử ghì chặt. Một nụ cười tàn độc hiện rõ trên khuôn mặt già nua của lão ta. “Đừng vội. Ma Thần sẽ thích một vật tế đã được ‘tẩy uế’ kỹ càng. Nhưng các ngươi cũng có thể góp chút sức.”

Lão ta khẽ vẫy tay. Lập tức, hai tên đệ tử đang giữ chân Mị Nhi lùi lại. Giáo chủ bước đến giữa hai chân nàng, ánh mắt dâm đãng quét qua âm hộ ướt đẫm. Lão ta cúi xuống, không chút do dự, dùng chiếc lưỡi già nua thô ráp của mình liếm mạnh vào nhụy hoa đang sưng đỏ của Mị Nhi.

“A… AAAAA!” Mị Nhi hét lên một tiếng thất thanh, toàn thân nàng co giật kịch liệt. Một luồng khoái cảm dữ dội, chưa từng có, bùng nổ trong cơ thể nàng như một cơn sóng thần. Nàng ưỡn cong người lên, cố gắng tránh né, nhưng hai tay bị trói chặt sau lưng, hai chân bị ép mở rộng. Khuôn mặt nàng đỏ bừng, những giọt nước mắt nóng hổi không ngừng chảy xuống thái dương, hòa cùng mái tóc rối bời. Nàng cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, một cảm giác vừa đau đớn, vừa nhục nhã, vừa sướng điên cuồng ập đến cùng lúc.

Những lời dơ bẩn từ miệng Giáo chủ, cùng với tiếng liếm mút ẩm ướt của lão ta, vang vọng khắp hang động, càng làm tăng thêm sự sỉ nhục tột cùng cho Mị Nhi. Nàng không thể tin được, một vị Nữ Đế tối cao, lại đang bị một lão già ma đạo dùng miệng để lăng nhục theo cách này, trước mắt hàng chục kẻ ma đạo. Nàng ghê tởm bản thân, nàng ghê tởm khao khát này, nhưng đồng thời, nàng cũng không thể ngừng rên rỉ.

“Sướng lắm đúng không, tiểu tiện nhân? Thích cảm giác này lắm phải không?” Giáo chủ nhếch mép, vừa liếm mút vừa nói những lời lẽ thô tục. Chiếc lưỡi của lão ta không ngừng khuấy đảo, mút lấy nhụy hoa mẫn cảm, rồi lại đút sâu vào cửa động của nàng, như muốn hút cạn sinh lực.

“Ưm… không… không… xin Giáo chủ… làm ơn… đừng…” Mị Nhi van xin, giọng nói đứt quãng, nhưng những lời van xin của nàng chỉ càng kích thích dục vọng của lão ta. Nàng cảm thấy âm hộ mình run rẩy không ngừng, khoái cảm cứ thế dâng lên từng đợt, như muốn xé toạc linh hồn nàng. Toàn thân nàng tê dại, một cảm giác vô định, trống rỗng tràn ngập tâm trí.

Bình luận

Để lại bình luận