Chương 8

: Cám Dỗ Dưới Biển Đông
Thủy Tinh, sau thất bại trước Sơn Tinh và Thánh Gióng, rút sâu xuống đáy biển Đông, nơi cung điện san hô rực rỡ ánh ngọc trai. Lòng chàng cháy bỏng hận thù, nhưng dục vọng vẫn sôi sục, khiến côn thịt cương cứng mỗi khi hình ảnh Mỵ Nương lướt qua tâm trí. Trong cơn giận, chàng triệu hồi Lạc Long Quân – vị thủy tổ của dân Việt, người cha thần thoại với sức mạnh ngự trị sông biển. Cung điện rung chuyển khi Lạc Long Quân xuất hiện, thân hình vạm vỡ, tóc đen dài tung bay như sóng, ánh mắt sâu thẳm như đại dương.
“Thủy Tinh, ngươi lại gây sóng gió gì?” Lạc Long Quân trầm giọng, tay cầm trượng rồng lấp lánh. “Hãy hòa giải với Sơn Tinh, đừng để dân chúng lầm than.” Nhưng Thủy Tinh cười khẩy, mắt lóe lên tia gian xảo: “Hòa giải? Ta thà chết còn hơn để Mỵ Nương nằm trong vòng tay hắn!” Chàng biết Lạc Long Quân có điểm yếu: Âu Cơ, người vợ thần tiên, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, hiện đang ở động tiên gần biển Đông.
Thủy Tinh, với mưu kế tà dâm, bơi đến động tiên, nơi Âu Cơ đang tắm trong hồ ngọc, thân thể trắng ngần lấp ló dưới làn nước trong veo. Làn da nàng mịn màng, cặp vú căng tròn như hai quả đào tiên, mu lồn phủ lông tơ mịn màng. “Âu Cơ, ta đến cầu xin nàng,” Thủy Tinh quỳ xuống, giọng ngọt ngào. “Sơn Tinh cướp Mỵ Nương, làm tan nát lòng ta. Nàng, với nhan sắc và quyền năng, có thể giúp ta trả thù.”
Âu Cơ, dù là vợ Lạc Long Quân, không khỏi xao xuyến trước vẻ hùng dũng và côn thịt cương cứng lộ rõ dưới xiêm y mỏng của Thủy Tinh. “Ngươi muốn ta làm gì?” nàng hỏi, mắt lấp lánh dục vọng. Thủy Tinh bước tới, kéo nàng vào lòng, môi chạm môi nàng trong nụ hôn ướt át. “Hãy để ta nếm thử nhan sắc của nàng, và ta sẽ cho nàng khoái lạc chưa từng có.” Âu Cơ, dù ngần ngại, không cưỡng lại được, để chàng cởi bỏ xiêm y, phô ra thân thể thần tiên.
Thủy Tinh quỳ xuống, áp miệng vào mu lồn Âu Cơ, lưỡi xoáy quanh hột le, khiến nàng rên rỉ: “Ôi… Thủy Tinh… mạnh nữa… ta sướng!” Chàng mút mạnh, khí âm nàng tuôn trào, ngọt như nước suối tiên. Không dừng lại, chàng móc côn thịt to lớn, đâm sâu vào lồn nàng, mỗi cú thúc làm nước hồ bắn tung tóe. “A… sâu quá… ngươi làm ta chết mất!” Âu Cơ hét lên, cơ thể run bần bật, lồn siết chặt côn thịt chàng. Cảnh ngoại tình dâm đãng diễn ra giữa hồ ngọc, ánh sáng phản chiếu trên vách đá làm khung cảnh thêm phần mê hoặc.
Thủy Tinh, vừa đụ Âu Cơ, vừa thì thầm: “Nàng sẽ giúp ta, phải không? Dùng phép thuật của nàng để nhấn chìm Sơn Tinh.” Âu Cơ, ngập trong khoái lạc, gật đầu: “Ta sẽ… nhưng ngươi phải đụ ta thêm nữa!” Chàng cười lớn, dập nhanh hơn, bắn tinh dịch nóng hổi vào tử cung nàng, dòng tinh tràn ra, hòa vào nước hồ như ngọc trai tan chảy. Âu Cơ rên dài, xuất khí lần nữa, cơ thể mềm nhũn trong vòng tay chàng.
Trong lúc đó, trên núi Ba Vì, Sơn Tinh cảm nhận luồng khí lạ từ biển Đông. Chàng ôm Mỵ Nương, đang nằm nghỉ sau tiệc dâm, thì thào: “Nương tử, ta e rằng Thủy Tinh đã tìm được đồng minh mạnh mẽ.” Mỵ Nương, lồn vẫn ướt át từ đêm trước, vuốt ve côn thịt chàng: “Chàng đừng lo, thiếp và các cung nữ sẽ ở bên chàng.” Các cung nữ – Thủy Tiên, Phượng Tiên, Trúc Tiên, Tiên – quỳ quanh, sẵn sàng an ủi chủ nhân. Thủy Tiên nghịch ngợm liếm nhẹ đầu khấc Sơn Tinh, khiến chàng rên khẽ: “Tiên nhi, ngươi thật biết cách làm ta quên lo âu.”
Sơn Tinh, dù lo lắng, quyết định củng cố động phủ, triệu hồi thêm núi đá và rừng cây để bảo vệ. Nhưng trong lòng chàng, một linh cảm xấu dâng lên: Âu Cơ, với sức mạnh thần tiên, nếu bị Thủy Tinh dụ dỗ, sẽ là mối nguy lớn. Chàng hôn Mỵ Nương, thì thầm: “Nương tử, ta cần em mạnh mẽ hơn, cả trong chiến trận lẫn trên giường.” Nàng gật đầu, mắt lấp lánh, sẵn sàng đối mặt cơn sóng ngầm từ biển Đông, nơi Thủy Tinh và Âu Cơ đang chìm trong dục vọng cấm kỵ.

Bình luận

Để lại bình luận