Chương 8

: Kiểm tra thân thể (1)
Ngay cả Anh Tài cũng có chút mừng thầm vì người đàn ông kiểm tra thân thể của Tố Ngọc chính là em trai cô chứ không phải ai khác.
Bỏ qua tình cảm sâu nặng giữa hai anh em thì anh ấy nói rằng, Anh Tuấn luôn tạo cho mọi người ấn tượng rằng anh là một cậu bé nhút nhát và sống nội tâm, thậm chí còn có hơi lúng túng khi đứng trước người ngoài.
Tuy là vậy, điểm cộng lớn nhất của anh chính là ngoại hình đẹp trai xuất chúng cùng với một suất “học sinh chăm ngoan” trong mắt mọi người.
Nói về cái loại phân đoạn thấp kém như kiểm tra cơ thể này, nếu như gặp phải một người đàn ông có ý đồ bất chính, hoặc là bình thường thích đi khắp nơi trêu hoa ghẹo bướm, gã ta chắc chắn có thể đem cô dâu chơi đến chết đi sống lại. Nói đến đây, tôi nghĩ mọi người cũng đã có chút hiểu lầm rồi, khi kiểm tra cơ thể người ta chỉ được phép dùng tay chạm vào thân thể cô dâu, tuyệt đối không được phép dùng dương vật đút vào, bằng không nhất định sẽ chết một cách cực kỳ khó coi.
Nhiều năm về trước, trong một lần kiểm tra thân thể, chú tôi không kìm chế được ham muốn tình dục lập tức khăng khăng đòi đút dương vật vào người cô dâu. Vào lúc cô dâu hét lên kêu cứu, mọi người phá cửa lao vào và đem chú tôi ra đánh một trận nhừ tử. Anh trai nhận được tin tức cũng vội vã chạy về, vừa gặp liền đá vào chân chú ta một cái. Từ đó trở về sau, chú tôi chẳng thể nào ngóc đầu lên một lần nào nữa, thực sự trở thành một con chuột cống bẩn thỉu trong mắt người dân cả thành, chỉ có thể hèn nhát trốn chạy về quê trú ẩn một thời gian. Kỳ thật trong lòng Anh Tài khinh thường loại phong tục cổ hủ ​​này, ai lại muốn vợ đẹp của mình bị đám đàn ông khác động vào cơ chứ?
Tuy nhiên, anh vẫn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều khi nghĩ rằng em trai mình sẽ giải quyết được.
Thằng nhóc chắc chắn không biết gì về chuyện nam nữ, nó còn trinh 100%, như vậy thì Tố Ngọc cũng sẽ ít cảm giác tội lỗi hơn. Huống hồ, nụ hôn đầu của Tố Ngọc đã trao cho Anh Tài rồi, cho dù em trai anh ấy có chạm vào người cô cũng không được coi là thiệt thòi cho anh ấy.
Trải qua rất nhiều trận cười đùa, phân đoạn cuối cùng rất được người ta mong đợi cuối cùng cũng chính thức bắt đầu, Anh Tài và bố mẹ anh ấy cũng được người thân và bạn bè mời ra ngoài, vì việc họ ở lại chắc chắn sẽ khiến khung cảnh càng thêm khó xử.
“Này, Anh Tuấn, đừng hòng tránh đi, tiếp theo cậu là nhân vật chính đấy!” Một vị khách lén kéo anh lại.
“Thằng nhóc này nhìn là biết con nít, nhất định là không biết chơi. Chao ôi, đúng là lãng phí một món hời lớn mà!”
Một vị khách khác bên cạnh thở dài, ước gì bản thân có thể vào phòng ngủ thay cho Anh Tuấn.
“Không sao đâu, chúng ta có thể chỉ dẫn cậu ta ở ngoài cửa mà, ai mà chẳng có lần đầu tiên. Nhóc à, hôm nay cháu nhặt được bảo bối rồi, chuyện xảy ra tiếp theo nhất định sẽ khiến cháu nhớ mãi không quên. Mau vào đi, chị dâu cháu ở trong đó chờ cháu lâu rồi, hehe.”
Rầm một tiếng, Anh Tuấn bị mọi người đẩy vào phòng ngủ với khuôn mặt đỏ bừng, khi ngẩng đầu lên, liền bắt gặp Tố Ngọc đang ngồi ở mép giường xoa xoa vạt áo cùng với vẻ mặt ngượng ngùng. Hai bàn tay nắm chặt vạt áo một cách lo lắng. Vì là cửa gỗ nên người trong phòng nói gì bên ngoài đều có thể nghe rõ mồn một.
Anh Tuấn xấu hổ tiến lên hai bước, sờ sờ sau gáy: “Chị dâu, bọn họ, bọn họ nhất định muốn em đi vào, em, em thật sự không có ý đồ gì khác…”
“Không, không sao, em, em không cần gấp đâu, em đóng cửa trước đi đã… Nhớ kỹ, nhớ khóa lại.” Tố Ngọc vừa nói, nét mặt lập tức đỏ bừng.
Để anh khóa cửa, muốn làm gì thì làm?
Đây là Anh Tài cố ý dặn dò trước, em trai đi vào nhất định phải khóa cửa lại, nếu không thì đám quỷ đói dâm dục ngoài cửa không có việc gì làm, nhất định sẽ tìm đủ mọi cách hòng ngắm cảnh xuân trong phòng.
Anh Tuấn có chút sợ hãi đi tới trước mặt Tố Ngọc: “Khóa rồi… Em, em…”
“Em, em ngồi xuống đi.” Tố Ngọc nhẹ giọng nói, khẽ dời mông sang một bên.
Anh Tuấn ngồi cạnh cô cách hai ghế, hai tay nắm chặt thành giường, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng tuôn ra, ánh mắt đảo liên tục, không dám nhìn Tố Ngọc.
Tố Ngọc đột nhiên cười lên một tiếng, nhẹ nhàng lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn của mình: “Anh Tuấn, sao trông em còn căng thẳng hơn chị vậy? Mọi người đều là người nhà, em, em yên tâm đi.”
“Bởi vì quen thuộc, cho nên… Cho nên càng ngại…” Anh Tuấn lắp bắp nói.
“Năm sau em sẽ học lên cấp ba rồi, sao còn ngại ngùng như vậy? Em có bạn gái chưa? Đẹp trai như vậy, chắc có nhiều cô theo đuổi lắm nhỉ?”
Anh Tuấn lắc đầu thật mạnh: “Anh vất vả kiếm tiền nuôi em ăn học, em sẽ không để tâm vào chuyện khác.”
Tố Ngọc đỏ mặt cúi đầu, một lúc lâu sau mới nói: “Tuấn à, em thật là một đứa trẻ ngoan hiểu chuyện, em sẽ giúp chị… Giúp chị kiểm tra thân thể, chị rất yên tâm.” Giọng nói cô nhỏ đến nỗi khó mà nghe được.
“Này, Anh Tuấn, nhóc ngủ rồi sao? Đã lâu không có động tĩnh gì rồi đó? Nhanh lên, mọi người đang chờ!” Ngoài cửa, mọi người đều chờ không được.
Hai người đồng thời nhìn nhau, sau đó rất nhanh nhìn đi chỗ khác. Tố Ngọc căng thẳng đến nỗi lồng ngực không ngừng phập phồng, cô hít sâu một hơi: “Tuấn, em muốn gì cứ nói cho chị biết, chị sẽ hợp tác với em.”
“Thật sao? Em, em sao có thể vô lễ với chị dâu…”

________________

Bình luận

Để lại bình luận