Chương 8

: Dục Vọng Trỗi Dậy

Sáng thứ Hai, Bảo Lâm bước vào phòng lab 304, tim đập nhanh vì hồi hộp. Hà đón anh với nụ cười tươi, mặc áo blouse trắng ôm sát, để lộ thân hình thon thả. “Cậu đúng giờ đấy! Đây là nhóm của tụi tớ,” cô giới thiệu, chỉ vào ba người khác đang làm việc với máy tính và bảng mạch. Lâm gật đầu, cố tập trung, nhưng ánh mắt Hà – sắc sảo nhưng ấm áp – khiến anh bối rối. “Cậu sẽ phụ trách lập trình vi mạch. Đừng lo, tớ sẽ hướng dẫn,” cô nói, đặt tay lên vai anh. Cảm giác ấm nóng từ tay cô khiến anh nuốt nước bọt, nhưng anh nhanh chóng quay đi, dán mắt vào màn hình.

Dự án của Hà tập trung vào giao diện thần kinh giúp người khuyết tật, một lĩnh vực gần với NANO nhưng an toàn hơn. Lâm học hỏi nhanh, ghi chép tỉ mỉ, đồng thời cẩn thận không để lộ kiến thức từ quyển nhật ký. Hà ấn tượng với anh, thường xuyên đứng sát anh khi giải thích, hơi thở cô phả nhẹ vào má anh. “Cậu giỏi thật, Lâm. Tớ cá cậu đang giấu gì đó hay ho,” cô trêu, ánh mắt như muốn đào sâu vào anh. Anh cười gượng: “Chỉ là chăm chỉ thôi.” Nhưng sự gần gũi của cô khiến anh xao động, nhất là khi cô vô tình chạm tay anh, làn da mịn màng như điện giật.

Trong khi đó, tại bar, Mai đẩy mạnh sự kiện “Trò Chơi Điều Khiển”. Cô mời Ngọc – người quản lý người mẫu mà cô nhắc – đến thử. Ngọc xuất hiện vào tối thứ Sáu, một phụ nữ ngoài ba mươi, quyến rũ với mái tóc nâu uốn sóng và chiếc váy xẻ cao để lộ đùi trần mịn màng. “Mai bảo cậu có thứ thú vị. Cho chị xem nào,” cô nói, giọng trầm đầy quyền lực. Lâm run run đeo vòng tay cho cô, kích hoạt remote. Ngọc bật cười khi tay cô giơ lên, ánh mắt lấp lánh: “Hay đấy, nhóc. Chị muốn đầu tư, nhưng phải thử riêng với cậu.” Cô nháy mắt, khiến anh đỏ mặt.

Sự kiện thành công, mang về khoản tiền lớn, nhưng lời đe dọa của Hùng vẫn treo lơ lửng. Lâm biết mình cần thoát khỏi gã, nhưng chưa tìm ra cách. Sau sự kiện, Mai kéo anh vào phòng sau, khóa cửa. “Cậu làm tốt lắm, Lâm. Giờ thì để tớ thưởng nhé,” cô thì thầm, trèo lên đùi anh. Cô mặc váy ren đen mỏng tang, không mặc nội y, để lộ núm hồng lấp ló và vùng kín mờ ảo dưới lớp vải. Anh hít sâu, cố kháng cự: “Mai, tớ…”

“Đừng từ chối,” cô cắt lời, hôn anh dữ dội, lưỡi cô quấn lấy lưỡi anh, ướt át và cuồng nhiệt. Anh đáp lại, tay luồn xuống mông cô, bóp mạnh khiến cô rên khẽ: “Ư… Lâm… mạnh nữa…” Cô cởi áo anh, móng tay cào lên ngực anh, rồi quỳ xuống, mở khóa quần anh. “Tớ muốn nếm cậu,” cô thì thầm, ánh mắt dâm đãng. Môi cô bao lấy anh, lưỡi cô lướt chậm, ướt át, khiến anh rên lớn: “Trời… Mai… sướng quá…” Cô tăng tốc, tay vuốt ve, miệng phát ra âm thanh kích thích: “Ưm… cậu cứng quá… thích không?”

Anh kéo cô lên, đẩy cô xuống bàn, xé tan váy ren. Cơ thể cô trần truồng, ngực căng tròn rung nhẹ, vùng kín ướt át lấp lánh. “Đụ tớ đi, Lâm… tớ muốn cậu…” cô rên, giọng khàn khàn. Anh hôn khắp ngực cô, lưỡi lướt qua núm hồng, tay xoa vùng kín khiến cô cong người: “A… hư… sướng… đừng dừng…” Anh đẩy mạnh vào cô, nhịp điệu dữ dội, tiếng da thịt va chạm hòa cùng tiếng rên dâm dục của Mai: “Ư… mạnh nữa… tớ ra mất… a!” Cô hét lên, cơ thể run rẩy khi lên đỉnh, kéo anh chìm vào khoái lạc, rên lớn: “Mai… trời ơi…”

Khi cả hai nằm thở hổn hển, Lâm nhận ra mình đang bước vào con đường mới – đầy cơ hội, nhưng cũng đầy cám dỗ và nguy hiểm.

Bình luận

Để lại bình luận