Chương 8

: Mở Rộng Mục Tiêu

Sau khi khiến Lan và Tuấn phải trả giá, Bình cảm thấy một sự hả hê chưa từng có. Sự hiền lành từng là tấm áo giáp bảo vệ anh giờ đây đã bị xé toạc, để lộ một con người mới – lạnh lùng, mạnh mẽ và đầy tham vọng. Anh không còn muốn dừng lại ở việc trả thù những kẻ từng phản bội mình. Anh muốn nhiều hơn thế: quyền lực, sự thống trị, và cả những người phụ nữ mà trước đây anh chỉ dám mơ ước. Sức mạnh từ thí nghiệm đã mở ra một cánh cửa mới, và Bình quyết định sẽ bước qua nó mà không ngoảnh đầu lại.

Anh bắt đầu nhắm đến những mục tiêu lớn hơn, không chỉ trong công ty mà còn trong xã hội rộng lớn ngoài kia. Những đồng nghiệp từng coi thường anh, những gã cấp trên từng chèn ép anh – họ sẽ là những con mồi tiếp theo. Nhưng trước hết, anh muốn thử nghiệm sức mạnh của mình trên những người phụ nữ khác nhau, những người đại diện cho các tầng lớp và cá tính mà anh chưa từng tiếp cận khi còn là một Bình yếu đuối.

Người đầu tiên anh nhắm đến là Ngọc – một tiểu thư kiêu kỳ, con gái của ông Trung, giám đốc công ty nơi anh làm việc. Ngọc khoảng 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học ở nước ngoài và trở về để phụ giúp cha quản lý công ty. Cô ta có vẻ đẹp sắc sảo với mái tóc dài xoăn nhẹ, đôi môi đỏ mọng và làn da trắng mịn như sứ. Mỗi lần xuất hiện ở công ty, cô đều mặc những bộ váy ôm sát, khoe đường cong hoàn hảo và đôi chân dài thon thả, khiến mọi ánh mắt phải đổ dồn về phía cô. Nhưng Ngọc nổi tiếng kiêu ngạo, luôn nhìn mọi người xung quanh bằng ánh mắt khinh miệt, đặc biệt là những nhân viên như Bình.

Một buổi chiều, Bình cố tình ở lại công ty muộn để gặp Ngọc. Cô đang ngồi trong phòng họp, xem lại báo cáo với thái độ khó chịu. Anh gõ cửa, bước vào với nụ cười nhạt trên môi. “Chào cô Ngọc,” anh nói, giọng bình thản nhưng mang một sức hút kỳ lạ nhờ khả năng thao túng tâm trí. “Tôi có vài ý tưởng muốn trình bày về dự án mới.”

Ngọc ngẩng lên, cau mày nhìn anh. “Anh là ai? Tôi không nhớ đã gặp anh bao giờ.”

“Tôi là Bình,” anh đáp, tiến gần hơn. “Chỉ là một nhân viên bình thường, nhưng tôi nghĩ cô sẽ muốn nghe những gì tôi nói.”

Ngọc nhếch môi, định từ chối, nhưng ánh mắt của Bình khiến cô chùn lại. Anh khéo léo gieo vào tâm trí cô một cảm giác tò mò và chút rung động. “Được thôi,” cô nói, giọng vẫn còn chút kiêu ngạo. “Nhưng đừng làm mất thời gian của tôi.”

Bình ngồi xuống đối diện cô, bắt đầu trình bày những ý tưởng mà anh đã chuẩn bị. Nhưng trong lúc nói, anh không ngừng sử dụng sức mạnh để khuếch đại sự hấp dẫn của mình. Giọng nói của anh trở nên trầm ấm, cuốn hút, khiến Ngọc dần mất tập trung vào công việc mà chuyển sang nhìn anh. “Anh… nói hay đấy,” cô thừa nhận, ánh mắt bắt đầu dịu đi.

“Tôi còn nhiều thứ hay hơn để cho cô thấy,” Bình đáp, đứng dậy và tiến đến gần cô. Anh đặt tay lên vai cô, cảm nhận cơ thể cô khẽ run lên dưới lớp váy mỏng. “Cô không cần phải giữ vẻ kiêu kỳ với tôi,” anh thì thầm, rồi cúi xuống hôn lên cổ cô.

Ngọc thở hổn hển, cố đẩy anh ra nhưng không đủ sức. “Anh… làm gì vậy…” cô nói, nhưng giọng đã yếu ớt, chứa đựng sự khao khát bị anh khơi dậy. Bình không dừng lại. Anh kéo cô đứng dậy, ép cô vào tường, tay luồn vào váy xoa nắn cặp mông tròn trịa của cô. “Ư… anh… đừng…” Ngọc rên lên, nhưng cơ thể cô lại tự động ép sát vào anh.

Anh cởi bỏ váy của cô, để lộ bộ nội y ren đen gợi cảm. Bình cúi xuống, ngậm lấy núm vú của cô qua lớp ren, mút mạnh khiến Ngọc hét lên: “A… a… Bình… sướng quá…” Cô bấu chặt vào vai anh, đôi chân run rẩy khi anh tiếp tục liếm láp. Anh kéo nội y của cô xuống, ngón tay xoa nhẹ âm đạo ướt át của cô, rồi đút vào trong khiến cô cong người rên rỉ: “A… a… anh… làm em sướng… địt em đi…”

Bình cười lạnh, đẩy cô ngồi lên bàn họp, dang rộng chân cô ra rồi cúi xuống liếm mạnh hột le. “A… a… Bình… em chịu không nổi… a…” Ngọc hét lên, nước dâm chảy ra ướt đẫm mặt anh. Anh đứng dậy, cởi quần, để lộ dương vật cương cứng, rồi đâm mạnh vào âm đạo cô. “Phạch phạch phạch,” tiếng da thịt va chạm vang lên trong phòng họp im lặng. “A… a… mạnh nữa… địt em nát lồn đi… a…” Ngọc rên rỉ không ngừng, mắt trợn trắng vì khoái cảm.

Bình nhấp mạnh, mỗi cú thúc đều sâu và nhanh, khiến Ngọc đạt cực khoái liên tục. “A… a… em ra… em ra nữa rồi… a…” Cô hét lên, nước dâm phun ra tung tóe. Cuối cùng, anh xuất tinh đầy trong cô, rồi rút ra, nhìn cô nằm thở hổn hển trên bàn. “Cô là của tôi rồi, Ngọc,” anh nói, vuốt ve khuôn mặt ướt át của cô.

Bình luận

Để lại bình luận