Chương 8

Tôi không thể chịu nổi, bèn kêu lên theo vô thức:

“Cô Bích Như ơi, con sướng quá…”

“A… a… anh Thiết… a…”

Cô cũng rên rỉ lảm nhảm trong cơn mê mụ.

Cuối cùng, trong khoảnh khắc, hai tay cô bỗng bấu chặt lấy những cơ bắp trên lưng tôi, đầu cô hất ra sau, hai chân cô kẹp chặt eo tôi.

“Aaaaa…”

Cô Bích Như hét lên. Cô căng cứng cả người và rùng mình. Lồn cô như cái mỏ kẹp siết chặt cặc tôi. Thế rồi tôi cảm thấy một thứ nước nóng bỏng tràn đến đầu cặc tôi. Dâm khí trong lồn cô tắm táp con cặc tôi đồng thời các thớ thịt trong lồn cô tự động nắn bóp nó trong cơn cực khoái của cô.

Chịu hết nổi, tôi gầm lên một tiếng khô khốc, đè mạnh cô giáo của mình xuống nền nhà, trút tinh khí của mình vào trong lồn cô. Hai cô trò tôi thở hổn hển và ôm chặt lấy nhau, hai cơ thể như kết dính vào nhau làm thành một trong lạc thú vô ngần…

Cho đến khi nghe có những tiếng bước chân của mọi người vang lên ngoài sân, tôi vội vàng rời khỏi người cô. Chúng tôi đứng dậy, hốt hoảng mặc quần áo. Tôi thì càng giống như một đứa trẻ làm sai điều gì, xấu hổ chạy ra khỏi nhà cô.

Tôi chạy như bay, lao vào trong nhà mình, nằm vật ra giường và thở hổn hển. Đầu óc tôi quay cuồng, tâm trí trống rỗng, toàn thân như rã rời. Khi hoàn hồn lại, tôi vẫn không thể tin được chuyện vừa xảy ra là sự thật.

Tôi nhớ lại cơ thể ấm áp và làn da mịn màng của cô giáo Bích Như, đặc biệt là cái lồn khít rịt, ấm nóng và trơn mượt bao phủ cặc tôi, khiến tôi cảm thấy vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc. Tôi ngủ rất thoải mái và êm đềm. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ ngon như vậy.

Kể từ sau khi được đụ cô giáo Bích Như, tôi không còn mơ mộng gì cả.

Hôm sau, tôi đến lớp với tâm trạng vô cùng phức tạp. Khi nhìn thấy cô Bích Như, tôi không dám nhìn thẳng vào cô. Thế nhưng cô giáo tôi vẫn có dáng vẻ nghiêm nghị như thường lệ. Có lẽ cô đang cố gắng giả vờ bình tĩnh. Còn tôi thì khác, khi ánh mắt tôi chạm vào cơ thể cô, tim tôi không thể không đập loạn xạ. Thật là khó tin nổi đó là sự thật. Cái miệng nhỏ nhắn xinh tươi đang giảng bài kia, mới đêm qua đã từng rên rỉ khi hai cô trò tôi đụ đéo nhau. Cái tay cầm phấn viết lên bảng kia, đêm qua đã cầm cặc tôi đút vào lồn cô và hướng dẫn tôi cách làm tình. Hai mông đít to mập ẩn trong lớp vải quần kia, đã từng hiện ra trắng tinh như tuyết trước mắt tôi khi cô ngồi xổm để đái, đêm qua đã hẩy lên xuống để phối hợp ân ái với tôi. Ấy vậy mà giờ đây mọi thứ vẫn bình thường như trước, như thể đêm qua không có chuyện gì xảy ra!

Điểm số của tôi bắt đầu tăng trở lại. Nhưng tôi đã thay đổi từ một cậu bé học trò trở thành một người đàn ông vào đêm định mệnh đó. Cơ thể tôi trải qua những thay đổi tinh tế, và tôi thường khao khát thứ khoái cảm mà tôi không thể tự mình làm được.

Tôi không nghĩ rằng bất cứ ai có thể cưỡng lại nó. Một khi hàng rào sinh lý được mở ra, sẽ không có đường quay lại. Nếu không thì Mao Chủ tịch vĩ đại của chúng ta sẽ không lấy nhiều vợ như vậy.

Cứ như vậy, hơn mười ngày trôi qua. Đó là một khoảng thời gian dài đối với tôi. Tôi không biết mình đang nghĩ gì. Sự việc xảy ra một lần, sẽ có lần thứ hai.

Điều gì nên xảy ra sẽ luôn xảy ra.

Sau mùa thu, nhà trường thường tổ chức cho chúng tôi giúp xã viên tuốt lúa kê, và đám học sinh chúng tôi rất vui vì không phải học bài.

Hôm ấy, sau khi đập lúa xong, trời đã tối nên ai về nhà nấy. Đám học sinh chúng tôi cũng thu nhặt các công cụ và đi theo giáo viên trở về trường.

Khi chúng tôi đi được nữa đường, tôi bỗng nghe tiếng cô Bích Như kêu lên “Ối”. Một cô giáo chạy vội tới hỏi cô có chuyện gì vậy. Cô Bích Như nói rằng đã bỏ quên đồ, một trong những công cụ của cô đã rơi xuống sân đập lúa. Cô nói mọi người cứ về trường trước, nói xong cô vội vàng trở lại sân.

Bình luận

Để lại bình luận