Chương 8

“Hự…” Một tiếng thở dài khe khẽ thoát ra từ đôi môi Vân Vận, cặp chân ngọc ngà khẽ run lên khi Cổ Hà cúi xuống, lưỡi gã lướt qua lớp tất lụa mỏng manh. Cái cảm giác mềm mại, trơn tuột của vải hòa lẫn với da thịt mịn màng bên dưới khiến gã sướng run người. Dù cách một lớp tất, gã vẫn cảm nhận được cái ấm nóng, cái mềm mại của bàn chân nàng, như thể đang liếm láp một viên ngọc trai quý giá. “Mẹ kiếp, Vân Vận, chân mày ngon thế này, bảo sao tao không kìm được!” Gã rên rỉ trong lòng, lưỡi quấn chặt quanh ngón chân cái, mút mạnh, nước bọt chảy ra làm ướt đẫm lớp tất lụa. Tiếng “chụt chụt” vang lên khi lưỡi gã cọ xát, như thể đang hôn hít một cái lồn ướt át, ngọt ngào.
Cổ Hà ngẩng đầu, mắt lóe lên tia dâm dục. “Vân Vận, mày biết không, cái chân mày đang bị tao liếm láp đây! Thằng nhóc Tiêu Viêm có nằm mơ cũng chẳng được chạm vào đâu!” Gã gầm gừ trong đầu, lòng đầy thỏa mãn khi được độc chiếm cái phần cơ thể riêng tư nhất của nàng. Là một luyện đan sư cao cấp, gã biết rõ hành động này là hèn hạ, là đáng khinh trong mắt đồng môn. Nhưng mẹ nó, nhìn Vân Vận nằm đó, thân hình thanh cao như tiên tử, cặp chân thon dài bó trong tất lụa xanh biếc, gã chỉ muốn đè nàng ra, liếm láp từ chân lên lồn, rồi địt cho nàng rên rỉ, van xin.
Lưỡi gã càng hung hãn, quét qua từng kẽ ngón chân, cảm nhận cái mềm mại của tất lụa như một lớp da thứ hai bọc lấy da thịt Vân Vận. Mỗi lần lưỡi gã lướt qua, nước bọt thấm ướt vải, làm lộ rõ từng đường nét ngón chân thon dài, mịn màng. “Ôi, sướng vãi lồn…” Gã rên lên, ngậm cả bàn chân vào miệng, mút mạnh, lưỡi quấn quanh từng ngón, như thể đang bú mút một món ăn ngon tuyệt. Mùi hương cơ thể nàng, hòa với cái vị mằn mặn của mồ hôi, khiến cặc gã trong quần căng cứng, chỉ muốn xé toạc tất lụa mà thọc lưỡi vào thẳng cái khe ngón chân thơm tho ấy.
Cổ Hà ngừng lại, thở hổn hển, tay run run kéo phăng cái tất lụa của Vân Vận xuống. Lớp vải mỏng trượt khỏi bàn chân, để lộ ra cặp chân ngọc ngà trắng nõn, mịn màng như tơ lụa. Ánh nến trong phòng chiếu lên, làm da thịt nàng lấp lánh, như thể được phủ một lớp sương mỏng. “Đù má, đẹp quá…” Gã lẩm bẩm, mắt dán chặt vào từng ngón chân nhỏ xinh, cong cong như những viên ngọc trai. Gã đưa tay chạm vào gót chân, cảm nhận làn da mềm mại, căng mọng, như muốn nuốt chửng ngón tay gã. Mỗi lần chạm vào, da thịt nàng khẽ rung lên, như sóng gợn lan tỏa, làm gã chỉ muốn đè nàng ra, liếm từ chân lên đùi, rồi thọc cặc vào cái lồn ướt át mà gã tưởng tượng hàng đêm.
“Vân Vận, chân mày đúng là cực phẩm!” Gã gào thét trong lòng, cúi xuống, áp mặt vào bàn chân trần của nàng. Lưỡi gã lướt qua, liếm từ gót lên ngón, cảm nhận cái mềm mại, cái ấm nóng của da thịt. “Mày có biết tao đang làm gì không? Tao đang liếm láp cái chân mày, đang làm ướt nó bằng nước bọt của tao!” Gã rên rỉ, lưỡi hung hãn quét vào kẽ ngón chân, mút mạnh, như thể muốn hút hết cái hương vị ngọt ngào ấy. Mỗi lần lưỡi gã cọ xát, da thịt nàng khẽ co lại, như thể đang hưởng ứng cái lưỡi dâm đãng của gã. “Sướng quá, Vân Vận! Tao muốn liếm cả lồn mày, muốn địt mày đến khi mày rên lên vì sướng!” Gã nghĩ, lòng đầy dục vọng, chỉ muốn xâm chiếm nàng, từ bàn chân lên đến cái lồn thơm tho mà gã khao khát.
Vân Vận trong giấc ngủ khẽ ưm một tiếng, ngón chân cong lại, như thể cảm nhận được cái lưỡi ướt át của gã. Cổ Hà càng hưng phấn, lưỡi gã càn quét khắp bàn chân, từ gót lên mu, từ kẽ ngón đến lòng bàn chân. Mùi hương cơ thể nàng, hòa với nước bọt gã, tạo thành một thứ hương vị dâm dục, khiến gã chỉ muốn đè nàng ra, thọc cặc vào lồn nàng mà địt cho đã. Nhưng gã kìm lại, chỉ tập trung vào cặp chân, vào cái cảm giác được liếm láp, được làm bẩn cái phần cơ thể riêng tư nhất của nàng. “Vân Vận, đêm nay mày là của tao, cái chân mày thuộc về tao!” Gã gào thét trong lòng, lưỡi vẫn không ngừng mút mát, để lại dấu ấn dâm dục trên từng ngón chân nàng.

Bình luận

Để lại bình luận