Chương 8

: Tìm Hiểu Bí Mật
“Anh Chấn Trung, vậy em đi đâu bây giờ?” – Tôi hỏi, lòng hơi xúc động trước sự quan tâm của anh lớp trưởng. Anh Chấn Trung tuy bề ngoài nghiêm khắc, nhưng lại là người tốt bụng, luôn lo cho học sinh.
“Qua chỗ anh lớp trưởng bếp núc báo danh là được. Nhớ nói rõ mày ở lớp 1,” – Anh Chấn Trung đáp, vung tay ra hiệu cho tôi đi ngay.
“Dạ, để em về phòng thay đồ đã,” – Tôi gật đầu, cố giấu niềm vui bất ngờ trong lòng. “Giờ phòng ngủ chắc không có ai, cơ hội tốt đây…” – Tôi thầm nghĩ, giả bộ ủ rũ, chậm rãi bước về ký túc xá.
Khu ký túc xá học sinh yên ắng lạ thường. Hai đứa trực nhật ngồi ở bàn gỗ đầu hành lang, thấy tôi lết bộ với vẻ mặt ỉu xìu, tưởng tôi ốm thật, chỉ liếc nhìn rồi lại tiếp tục thì thào trò chuyện. Trên đường về phòng, tôi nghe tiếng ve kêu râm ran từ cây nước ngoài sân, làm không khí càng thêm tĩnh lặng. Vào phòng, tôi liếc nhìn giường của anh Quang, lớp trưởng lớp 2, rồi thận trọng nằm xuống, sờ thử dưới gối. “Trống không! Điện thoại đâu rồi? Chẳng lẽ nó mang theo người?” – Tôi lẩm bẩm, thất vọng tràn trề.
“Khỉ thật!” – Tôi lục lọi thêm vài lần, vẫn không tìm thấy. Cảm giác háo hức ban đầu dần tan biến. Có lẽ chính tôi cũng không nhận ra mục đích ban đầu của mình đã thay đổi, từ tò mò giờ thành một sự ám ảnh khó tả. Không cam lòng, tôi liếc sang giường của Nam, ngay cạnh đó.
Khi mở điện thoại của Nam ra, tấm ảnh nude hiện lên lần nữa, lần này nhìn gần hơn, cảm giác như bị đánh thẳng vào mắt. “Cặp đùi thon dài, cái mông căng mọng, miệng há to như đang rên rỉ dâm đãng, đôi tất mỏng rách rưới vẫn bám trên mông, như muốn trêu ngươi…” Gã đàn ông ôm chặt người phụ nữ, như thợ săn bắt con mồi, con cặc to đùng của gã đâm sâu vào lồn cô ta, khiến cô ta như bị điều khiển hoàn toàn. Nhìn từ góc này, người phụ nữ càng giống mẹ tôi đến lạ. Tưởng tượng mẹ bị gã xa lạ này đè ra, giãy giụa nhưng không thoát được, tôi cảm thấy một ngọn lửa bùng lên từ bụng dưới, đốt cháy cả người, miệng khô ran. Run rẩy, tôi vô tình bấm nút “next”. “Ủa? Còn một tấm nữa?”
Tấm ảnh thứ hai hiện lên, lần này chụp từ bên hông. Người phụ nữ bị gã đàn ông da ngăm đen, cơ bắp cuồn cuộn, ôm chặt, hôn ngấu nghiến. Đôi chân bọc tất mỏng quấn quanh hông gã, bộ ngực căng tròn bị ép sát vào lồng ngực rắn chắc của gã, méo mó hình dạng. Từ cách hai người dính chặt, có thể thấy lồn cô ta đang nuốt trọn con cặc to lớn của gã. “Mẹ kiếp, không phải nói chỉ có một tấm sao? Sao lại có thêm?” – Tôi hoảng hốt, cố nhìn kỹ để xác định. Người phụ nữ vẫn không rõ mặt, nhưng gã đàn ông thì… “Giống anh Chấn Trung quá! Không sai, cơ bắp rắn rỏi, làn da màu đồng, góc mặt rõ ràng. Là anh Chấn Trung thật!” – Tôi khẳng định, dựa vào mười ngày sống chung với anh ấy.
“Anh Chấn Trung làm mẹ tao? Không thể nào! Mẹ làm sao lại… Không, không phải lão Hoàng sao?” – Tôi lẩm bẩm, đầu óc quay cuồng. Mẹ tôi với anh Chấn Trung quen nhau à? Hay mẹ bị ép buộc? Tôi nhớ lại những lời tụi bạn từng nói:
“Ê, anh Chấn Trung, cô Lan Anh thế nào?”
“Cô ấy làm việc nhiệt tình, đối xử tử tế,” – Anh Chấn Trung đáp, giọng bình thản.
“Ý tao không phải thế! Cái mông, đôi chân bọc tất mỏng của cô ấy, đẹp muốn chết!” – Anh Quang xuýt xoa.
“Thôi, ngủ đi, mai còn huấn luyện. Có học sinh ở đây!” – Anh Chấn Trung cắt ngang.
Rồi cả lời mẹ: “Có chuyện gì thì tìm anh Chấn Trung.” Họ quen nhau thật sao? Anh Chấn Trung luôn tỏ ra thờ ơ khi nói về mẹ, giờ nghĩ lại, có phải anh ấy cố tình che giấu? “Trời ơi, chẳng lẽ là mẹ thật? Mẹ giả vờ trong điện thoại? Có thể lắm! Trong quân doanh, làm gì có cô nào bốc lửa thế này ngoài mẹ!” – Tôi tự nhủ, lòng như bùng nổ.
Nhưng tôi cố ép mình bình tĩnh. “Đừng vội kết luận bậy bạ…” – Dù vậy, ngọn lửa trong lòng tôi vẫn cháy dữ dội. Nằm trên giường, tôi rối bời, thấy thời gian trôi qua, vội đứng dậy. “Phải đi phụ bếp núc, không anh Chấn Trung phát hiện thì chết!” – Tôi nhẹ nhàng đặt điện thoại Nam lại chỗ cũ, chuẩn bị rời đi.
Bất ngờ, một góc chăn của Hùng lộ ra một mẩu vải màu nâu. “Cái gì đây?” – Tôi giật mình. Một đôi tất mỏng màu nâu! “Trời đất, hàng xịn của LaVente!” Mẹ tôi mê loại tất này, hay mua ở tiệm cao cấp, nên tôi nhận ra ngay. “Học sinh cấp ba làm gì có tiền mua tất xịn thế này? Trong quân doanh, ngoài mẹ ra, ai mà mặc nổi?” – Tôi thầm nghĩ, không tin nổi vào mắt mình.
Hùng, thằng lúc nào cũng khép nép trước mẹ, ra vẻ ngoan ngoãn, lại đi trộm tất của mẹ tôi? Nếu là Nam thì tôi còn tin, chứ Hùng… Tôi cầm đôi tất, thấy vài vết tinh dịch khô cứng bám trên đó. “Mẹ kiếp, lão Hoàng, anh Chấn Trung, Hùng, Nam…” – Nghĩ đến đây, hạ thể tôi bất giác cương cứng, ngọn lửa trong bụng bùng lên không kiểm soát.

Bình luận

Để lại bình luận