Chương 8

Minh An dường như rất có kinh nghiệm. Cô ấy dùng cả miệng và tay, phối hợp một cách nhịp nhàng. Hai tay cô ấy nắm chặt lấy gốc dương vật, tuốt lên tuốt xuống theo một nhịp điệu đều đặn, trong khi cái miệng thì liên tục mút, liếm, tạo ra những âm thanh “ụt ụt” đầy dâm đãng. Thỉnh thoảng, cô ấy lại ngẩng lên một chút để lấy hơi, để lại một vệt nước bọt sáng lấp lánh trên thân cặc của tôi.

“Ngon quá… cặc của anh ngon quá…” cô ấy lẩm bẩm giữa những lần bú mút, giọng nói nghèn nghẹt.

Nghe những lời nói bậy bạ đó, tôi càng thêm hưng phấn. Máu trong người tôi như sôi lên. Tôi đưa tay lên, luồn vào mái tóc bạch kim của cô ấy, siết nhẹ. Tôi muốn thúc hông, muốn đâm sâu hơn vào cổ họng cô ấy, nhưng tôi không dám. Tôi vẫn còn chút lý trí cuối cùng mách bảo rằng đây là một tình huống điên rồ.

Nhưng Minh An thì không. Cô ấy ngày càng tăng tốc. Miệng cô ấy di chuyển nhanh hơn, hai tay cô ấy tuốt mạnh hơn. Khoái cảm tích tụ ngày càng nhiều ở hạ bộ của tôi, dồn nén lại như một quả bom sắp nổ.

“An… tôi… tôi sắp…” tôi thở hổn hển, cố gắng cảnh báo cô ấy.

Minh An dường như hiểu ý. Cô ấy ngẩng lên, nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh nước, rồi lại cúi xuống, dùng hết sức lực mút mạnh vào đầu cặc của tôi.

Đó là giọt nước làm tràn ly.

“Aaaaaa!”

Tôi gầm lên một tiếng, toàn bộ cơ thể co giật mạnh. Một dòng tinh dịch trắng đục, nóng hổi bắn thẳng vào sâu trong cổ họng Minh An. Lượng tinh dịch nhiều đến mức cô ấy không thể nuốt hết, nó trào ra hai bên khóe miệng, chảy dài xuống cằm.

Cô ấy vẫn không nhả ra, tiếp tục bú mút cho đến khi tôi bắn ra giọt cuối cùng. Chỉ đến khi thằng em tôi mềm nhũn ra, cô ấy mới từ từ rút miệng ra, tạo nên một tiếng “phốc” đầy khêu gợi.

Cô ấy quỳ đó, thở dốc, khuôn mặt xinh đẹp lấm lem tinh dịch của tôi. Cô ấy không hề tỏ ra ghê tởm. Ngược lại, cô ấy đưa lưỡi ra, liếm sạch vệt tinh dịch còn vương trên mép môi, rồi nuốt ực một tiếng.

Sau đó, cô ấy ngẩng lên nhìn tôi, mỉm cười mãn nguyện.

“Bắn nhiều thật đấy,” cô ấy nói, giọng vẫn còn hơi khàn. “Đúng là hàng chất lượng cao.”

Tôi đứng dựa vào thành bếp, hai chân vẫn còn run rẩy, đầu óc trống rỗng. Tôi nhìn Minh An đang quỳ dưới chân mình, nhìn khuôn mặt lấm lem của cô ấy, và tôi không biết phải nói gì. Chuyện quái gì vừa mới xảy ra vậy? Mới chuyển đến nhà mới được vài tiếng, tôi đã được bạn cùng phòng, một cô gái xinh đẹp, bú cặc cho đến khi bắn tung tóe.

Minh An từ từ đứng dậy, vươn vai một cái như thể vừa hoàn thành một bài tập thể dục nhẹ nhàng. Cô ấy liếc nhìn xuống vũng tinh dịch nhỏ trên sàn nhà.

“Lau dọn chiến trường đi nhé, Thủ khoa,” cô ấy nháy mắt với tôi, rồi thản nhiên quay người đi vào nhà vệ sinh, để lại tôi đứng một mình trong bếp với cái quần tụt đến mắt cá chân và một mớ cảm xúc hỗn độn không thể gọi tên.

Tôi đứng bất động thêm vài phút nữa, cố gắng tiêu hóa mọi chuyện. Cuối cùng, tôi cũng hoàn hồn, vội vàng kéo quần lên, chạy vào phòng lấy giấy ăn để lau dọn. Trong lúc lau sàn, tay tôi vẫn còn run.

Cuộc sống đại học của tôi… Xem ra nó không chỉ “đặc biệt” nữa rồi. Nó là một bộ phim người lớn chính hiệu. Và tôi, vô tình hay hữu ý, đã trở thành nam diễn viên chính.

Bình luận

Để lại bình luận