Chương 7

Cô mở rộng đùi gấp không chờ nổi, “Cắm, cắm vào đi.”

“Khó mà làm được.”

Tạ Viễn Lâm cởi bỏ dây lưng, kéo xuống khóa quần, móc ra dương vật thô to dữ tợn , cái loại đồ vật này, vô luậnnhìn qua mấy lần đều là dọa người như vậy, cô cắn môi dưới, nhịn xuống sợ hãi, run run rẩy rẩy vươn tay, đụng vào cự vật nóng cháy .

Gân xanh ở trong lòng bàn tay nhảy lên,làm dương vật nhảy dựng nhảy dựng, giống như một con rắn lớn linh hoạt, phải đưa ra hai tay mới hoàn toàn nắm hết nó,nghĩ có chút gian nan.

“Nằm sấp xuống , liếm nó!”

“Không…… mặt em đau, lão công, đồ vật anh quá lớn, hôm nay em mới bị anh tát, nhét vào động đến mặt thật sự sẽ rất đau.”

Hắn hít sâu, cơ ngực phập phồng, ngữ điệu không kiên nhẫn , thậm chí sợ hãi hắn sẽ trực tiếp cho cô một cái tát ngay lập tức.

Rốt cuộc hắn mỗi lần đánh cô cũng sẽ không nói trước một lời i.

Tạ Viễn Lâm đột nhiên giơ hai chân cô lên, thân mình hạ xuống, đầu đang dán ngồi ghế, nghẹn khuất nhìn đỉnh xe, giây tiếp theo, cự vật thô to kia hoàn toànn đi vào hoa huyệt ướt đẫm.

Dương vật cùng dâm thủy dung hợp, phụt một tiếng cắm vào, lại lại lần nữa rút ra, nhanh chóng qua lại, cắm vào cọ xát ta âm đạo chật hẹp.

“A a…… A!”

Đầu va chạm vào chỗ tựa lưng của ghế , hai chân rộng mở sang hai bên,cô phảng phất như đang giạng thẳng chân cầu thao, thân thể mềm dẻo làm cô tránh thoát khỏi kết cục gãy xương, dương vật nổi điên thao nhập.

Cô khóc lóc bắt lấy cánh tay hắn, cào ra một vết móng tay dài.

Hắn lại càng ngày càng hưng phấn, hận không thể đem cô thao chết ở trong xe, tiếng hít thở thô lỗ , từ đỉnh đầu phun xuống , hoa huyệt như muốn căng vỡ ra ,nhưng vẫn không biết mệt mỏi mà phun ra dâm dịch,mỗi một chút va chạm , đều hãm sâu tiến vào tử cung, sắp thao lạn lớp niêm mạc yếu ớt.

Cô hơi thở thoi thóp nằm ở trong lòng ngực của người đàn ông, thân mình trần trụi, tây trang màu đen đắp lên người che đậy thân thể lõa lồ, mà ở dưới tây trang , tinh dịch trong hoa huyệt không ngừng phun ra bên ngoài .

Chảy một đường từ xe vào nhà, cũng dính ở trên người hắn không ít.

Mỏi mệt nhắm mắt lại,cô cảm giác được hắn ở dùng ngón tay hứng những tinh dịch đó, toàn bộ hướng lên miệng mà bôi lên , phản ứng bản năng là mở miệng, đều liếm vào trong bụng, nghe được tiếng cười trầm thấp của hắn, đó là tiếng cười sung sướng phát ra từ nội tâm.

Biết tâm tình hắn tốt, liền yên tâm ngủ.

Sáng sớm hôm sau, mơ hồ cảm giác được người bên cạnh rời giường mặc quần áo, trước khi đi còn ôm eo, đánh thức cô rời giường.

“Ngô…… Mệt.”

“Đừng ngủ, bữa sáng sắp lạnh rồi, hiện tại ăn đi .”

Mắt mơ mơ màng màng dần dần mở to , nhìn thấy hắn đã mặc quần áo xong rồi, nam nhân vừa mới rửa mặt qua , trên người trên cổ đều toản ra thanh hương nhàn nhạt mùi trà xanh , là mùi hương của kem đánh răng .

“Em không muốn ăn, em muốn ngủ.”

“Ngoan, nhanh rời giường, bữa sáng rất quan trọng.”

Cô làm nũng ôm lấy cổ hắn khóc lên, chân mềm thiếu chút nữa quỳ gối trên giường, chỉ có thể dựa vào thân mình của hắn chống đỡ, “Em thật không muốn ăn, ô ô lão công cho em ngủ đi, hôm nay là chủ nhật không đi học, cầu xin anh, em muốn ngủ, thật sự rất buồn ngủ a!”

Tạ Viễn Lâm ở trước mặt cô bất đắc dĩ thở dài, bị cô thuyết phục , đem cô đặt ở trên giường, nhéo gương mặt sưng đỏ, xuống tay không nhẹ không nặng, làm cô đau khóc càng thêm lợi hại.

“Chỉ cho phép một lần, lần sau em có thể không may mắn như vậy.”

“Hắc hắc, cảm ơn lão công!” Cô nín khóc mỉm cười, gấp không chờ nổi mà nhắm mắt lại ngủ.

Nghe được tiếng bước chân hắn rời đi, đắp lên chăn che lại nửa khuôn mặt.

Không lâu, dưới lầu liền truyền đến tiếng xe rời đi.

Biết được hắn đã rời đi,hai mắt buồn ngủ mông lung ,mệt mỏi tức khắc biến mất , mở mắt ra, đồng tử hoàn toàn thanh tỉnh nhìn chằm chằm cửa khép hờ .

Bình luận

Để lại bình luận