Chương 7

Vừa nhấp nháp được nửa ly cà fe thì Dũng đã thấy Huyền dắt xe ra khỏi công ty. Dũng lập tức đuổi theo. Như sợ gặp người quen, khi bước vào quán Lều Tranh, Huyền lấm la lấm lét nhìn xung quanh. Lều số 42, Nam đang chờ nàng, cái lều này ở một góc xa nhất, khuất dưới một nhánh cây hoa giấy đỏ. Huyền chưa từng đến quán này, bản thân nàng cũng lạc đường, lại không dám hỏi thăm nhân viên phục vụ, nên nàng đi lòng vòng gần 15 phút mà không tìm được nơi đến. Nàng càng nóng ruột bao nhiêu thì ở phía sau, Dũng càng nóng ruột bằng 2 lần nàng. Hấp tấp làm sao, Dũng va phải một thằng tiếp viên đi ngược chiều, nó xin lỗi rối rít, vừa qua khỏi nó thì bóng dáng Huyền cũng đâu mất rồi. Dũng như con thú điên chạy theo hướng vừa mất con mồi.

Huyền đã tìm được tới nơi. Vừa ngồi xuống, nàng hỏi ngay:

– Tại sao em có những tấm hình đó? Em muốn gì?

– Bình tĩnh đi chị, trước hết chị hãy cùng em ăn chút đồ đã, có lẽ chị chưa ăn gì?

– Chị không có thời gian ăn uống, em hãy nói ngay đi.

– Được.

Nam đã chồm tới sát Huyền, mắt hắn lại không rời thân nàng. Cặp mắt như muốn xuyên qua lớp quần áo mà nàng đang mặt. Huyền lùi dần, lùi dần thoáng chốc đã tới ngay góc lều. Nam hà hơi, cái hơi thở của một con đực động tình làm nàng muốn ngạt.

– Trước hết chị hãy xem kĩ người trong ảnh này có phải là chị không? Sao chị lại đẹp như vậy? Em yêu chị, yêu cái này, yêu cái này, yêu cả nốt ruồi đáng yêu nơi này nữa?

Nam đang cố tình khiêu gợi Huyền, hắn chỉ từng chỗ kín của nàng trong những tấm ảnh, tới tấm có nốt ruồi, hắn lại phóng to vùng kín của Huyền lên, cái khe hồng hồng dưới giọt nước vòi sen không rõ lắm, nhưng nốt ruồi ở cặp mông tròn trịa thì không lẫn vào đâu được.

– Không phải.

– Vậy thì em sẽ phát tán lên mạng nhé.

– Em..

Nam cười haha, hắn biết đã nắm được chị Huyền trong tay.

– Nếu chị muốn lấy lại hình thì hôm nay phải đi chơi với em như tình nhân, à không, em đi với anh như tình nhân. Giờ mình ra khỏi chỗ này nào.

Nam nắm tay Huyền kéo ra khỏi lều, nàng thật bối rối chưa biết xử lý thế nào, đành phải đi theo hắn như người máy. Chỗ này là chỗ đông người nên nàng nghĩ hắn không dám làm gì.

Không như Huyền đã nghĩ, vừa ra khỏi lều, hắn không quay lại đường cũ mà chui qua một cái cổng bằng cây vào một bãi đất trống. Quá bất ngờ, Huyền chị kịp kêu lên một tiếng “em” thì miệng nàng đã bị một bàn tay bịt lấy, kế đó, hắn lôi nàng xềnh xệch vào phía trong, càng xa nơi lều ở. Tiếng nhạc xập xình ngoài kia khiến cho tiếng kêu trong cổ họng Huyền như biến mất vào không gian.

Nam lấy một tay bịt miệng Huyền, tay kia thì hắn sờ soạng nơi ngực nàng. Luồng tay vào trong áo, Nam bóp bóp ngoài cái xu – chiêng trắng, môi hắn đang bận ngoạm lấy dáy tai người phụ nữ đã có chồng. Huyền run rẩy dùng tay kháng cự, nhưng sức nàng chỉ như châu chấu đá xe. Vừa giơ tay định tát hắn, Huyền đã thấy tay mình bị bật lại và bị bẻ ra sau. Á. Tiếng kếu của nàng tắt lịm khi Nam đã nhanh như cắt sau khi khóa tay nàng thì hắn lại dùng tay kia bụm miệng nàng. Như được chuẩn bị sẵn, một miếng băng keo được đưa lên dán miệng Huyền, một miếng nữa trói hai tay nàng lại. Tim nàng đập thình thịch, kế bên một con tim còn đập nhanh hơn.

Bình luận

Để lại bình luận