Chương 7

: Chó cái thiếu dạy dỗ
Cô hưng phấn đến mức hít thở không thông, hai chân mềm nhũn, cơ thể run rẩy, Đan Linh quỳ bụp một cái xuống dưới thảm, trong lúc nhất thời, trái tim của cô cảm thấy xấu hổ đập mạnh đến mức như muốn nhảy ra ngoài.
Đan Linh, mày thế mà lại… Thế mà lại quỳ xuống trước mặt người đàn ông xa lạ này!
Nhưng đã như vậy rồi người đàn ông kia vẫn bất mãn nhíu mày nói.
“Đúng là một con chó cái thiếu dạy dỗ, mày phải biết dập đầu sau đó bái kiến chủ nhân!”
Dập đầu? Bái kiến chủ nhân?
Cơ thể nhỏ nhắn nóng bỏng quỳ xuống đất, Đan Linh run rẩy càng không biết xấu hổ giống như con gà con mới chào đợi dù bị nhục nhã nhưng cô vẫn cảm nhận được sự phấn khích mà mình chưa được trải nghiệm không ngừng ập vào trong đầu cô, cô do dự khoảng hai ba dây, Đan Linh vẫn dập đầu xuống đất, giọng nói nhỏ như muỗi kêu, khó khăn lắm mới nói ra thành lời.
“Đan… Đan Linh bái kiến chủ nhân!”
“Nào, chó cái Linh, tới đây!”
Cô phải… Phải bò qua đó sao!
Cô thật sự giống như con chó cái vừa ngoan ngoãn vừa nghe lời, Đan Linh không kiềm chế được sự hưng phấn quỳ bò tới trước mặt chủ nhân của nàng.
Cho đến khi đi đến bên chân hắn, Đan Linh rụt rè ngẩng đầu lên, không ngờ người đàn ông thô lỗ kéo nơ bướm trên cổ áo sơ mi của cô, nhấc bổng cơ thể mảnh mai của cô lên, khuôn mặt đẹp trai lại thô lỗ áp sát vào mặt cô, Đan Linh sợ đến mức không ngừng hét thành tiếng.
“Đúng là một con chó cái lẳng lơ xinh đẹp! Phải trói lại dạy dỗ một trận mới đúng!”
Vừa nói, chủ nhân của cánh tay khỏe khoắn cực kỳ thô lỗ giật cái nơ bướm màu đen Đan Linh cố ý dùng làm ký hiệu, dùng sức một chút, tiếng roẹt roẹt vang lên, cúc áo sơ mi màu trắng như những hạt đầu rơi lạch cạch dưới đất, Đan Linh sợ đến mức kêu to, hai bàn tay theo bản năng che đi cặp vú nhưng nhìn vào đôi mắt mạnh mẽ không được che của chủ nhân, cô lại run rẩy bỏ tay xuống, cái vú đẫy đà to như núi của cô lộ ra.
Không phải cô ấy không mặc áo lót, mà là ngực của Đan Linh quá lớn, áo lót size to nhất cũng chỉ có thể che được hai phần ba, một phần là do hưng phấn cho nên đầu vú của Đan Linh cứng lên làm cho cô xấu hổ đến mức hận không thể tìm một cái lỗ không có người rồi chui vào.
“Ah ah ahhhh… Mau trói tôi vào đi! Như vậy thật sự ngại chết mất!!!”
Nhưng cố tình là chủ nhân không hề hoang mang, cũng không thô lỗ cởi quần áo của cô ra mà cực kỳ chăm chú dùng bàn tay xoa đầu vú đã dựng đứng của cô nói, vừa cảm nhận vừa nói.
“Nhìn vú của mày lớn như vậy, ông đây còn tưởng mày là con đĩ bị chơi hỏng rồi đấy! Không ngờ đấu vú còn hồng như vậy! Nhìn dáng vẻ ngại ngùng của mày lúc này không giống giả vờ!” Đầu vú bị ngón tay của chủ nhân siết chặt không ngừng lay động làm cho vú lớn của Đan Linh cũng lay động theo, đồng thời trong lòng cô cũng cảm thấy ngứa ngáy, nhưng trong lúc đang kích động, chủ nhân lại tát bốp một cái lên cái vú của cô, đột nhiên thô lỗ lại đắc ý ra lệnh.
“Nào, tự cởi quần áo của mình ra!”
Tự cởi!!!
Mệnh lệnh này làm cho Đan Linh cảm thấy thẹn đến mức đôi mắt đẹp trợn tròn lên, cô không thể tin được ngẩng đầu lên nhìn về phía xung quanh chủ nhân nhưng giây tiếp theo bàn tay có lực của chủ nhân giáng xuống một cái tát thật mạnh kêu ‘bốp’ một tiếng lên vú của cô, đau đớn kịch liệt cảm cảm giác kích thích cùng ập tới, đau đớn làm cho Đan Linh không nhịn được phát ra tiếng kêu đau đớn.
“Ô ah ahh…”
“Ai cho phép mày lên mặt với chủ nhân, chó cái đê tiện, còn không mau cởi ra!”
Tiếng quát mắng thô lỗ làm cho Đan Linh bị nhục nhã thở hổn hển nhưng bị nhục nhã như một con chó cái lại cố tình khiến cho tái tim nhỏ bé của cô hưng phấn đến mức đập rộn ràng, cuối cùng cô cũng đè xuống tiếng rên rỉ cởi đồ ra.
Cô trực tiếp cởi cái áo sơ mi màu trắng xinh đẹp đã bị xé rách ra, vì thẹn thùng mà cảm thấy run rẩy, cởi móc áo lót ở sau lưng ra và đặt nó dưới chân.
Cô không dám đứng dậy, đây là lần đầu tiên Đan Linh cởi chiếc váy màu hồng phấn dài đến dưới đầu gối, cô phát triển rất tốt, cặp mông căng tròn đầy đặn lộ ra một nửa, cô cảm thấy ngại ngùng đến mức khuôn mặt đỏ ửng lên, cố đèn nén cảm giác xấu hổ muốn ngạt thở xuống, hai tay của cô thò vào trong quần lót màu trắng, run rẩy kéo quần lót xuống đầu gối, sau đó ngồi ngiêng người như nàng tiên cá với đôi chân ngọc cởi hết quả quần áo lót ra.
Cả mông và vú của cô đều lộ ra trước mặt người đàn ông xa lạ này nhưng trong lòng cảm thấy thẹn bao nhiêu thì hưng phấn bấy nhiêu, cô lại quỳ gối dưới chân chủ nhân, gương mặt đỏ hồng như uống hết mấy cân rượu, đầu óc mơ màng, Đan Linh lại dùng giọng nói như muỗi bay nói.

________________

Bình luận

Để lại bình luận