Chương 7

`Mẹ kiếp!` Tùng gầm nhẹ trong đầu. Anh ta gần như không chịu nổi. Cảm giác bàn tay cô bé vuốt ve quá đỗi chân thật, quá đỗi kích thích. Anh ta nhìn vào đôi mắt trong veo của Minh An, không thấy chút dâm dục nào, chỉ có sự tò mò trẻ thơ.

“Minh An… anh…” Tùng không thể kiềm chế được nữa. Anh ta nắm lấy tay Minh An, đưa cô bé lại gần, rồi hôn một nụ hôn sâu xuống đôi môi căng mọng của cô. Minh An giật mình, đôi mắt vẫn mở to. Nụ hôn của Tùng vừa thô bạo, vừa khao khát, anh ta cắn mút đôi môi cô bé, đầu lưỡi liếm láp, dò xét khoang miệng cô.

Minh An vẫn thụ động, cô bé không đáp lại, nhưng cũng không chống cự. `Môi anh Tùng mềm mềm, lại có mùi xà phòng thơm thơm, giống như mùi của em vậy.`

Tùng cảm nhận sự ngây thơ trong nụ hôn đó, nhưng điều đó càng khiến anh ta muốn “dạy dỗ” cô bé. Anh ta siết chặt eo Minh An, kéo cô bé áp sát vào người mình, để dương vật cương cứng cọ xát vào cửa động ướt át của cô.

“Ưm…” Minh An khẽ rên lên một tiếng nhỏ khi cảm nhận vật cứng của Tùng cọ sát giữa hai đùi mình.

Tùng rời môi Minh An, thở hổn hển. “Em có biết anh muốn làm gì không, Minh An?”

Minh An lắc đầu, đôi mắt vẫn ngây thơ như thuở nào. “Không ạ. Anh Tùng muốn làm gì ạ?”

Tùng nhìn chằm chằm vào cô bé, một ngọn lửa bùng lên trong đáy mắt anh. “Anh muốn… ăn thịt em.”

Minh An vẫn không hiểu. “Ăn thịt em á? Anh Tùng đói hả? Nhưng em vừa ăn tối xong mà!”

Tùng không nhịn được nữa, anh ta cười khẩy một tiếng, nụ cười đầy dục vọng. “Đúng, anh đói. Đói em.”

Anh ta cúi xuống, hôn lên xương quai xanh mềm mại của Minh An, rồi trượt dần xuống đôi gò bồng đảo vun cao. Anh ta ngậm lấy một bên núm vú đã cương cứng, mút mạnh, lưỡi liếm láp quanh đầu ti nhỏ xinh.

“A… anh Tùng… ưm…” Minh An giật mình, cơ thể cô khẽ run rẩy. `Sao anh Tùng lại cắn em? Nhưng mà… nó lại hơi nhột nhột, lạ lạ.`

Cảm giác lạ lùng chạy dọc sống lưng cô. Cô bé không hiểu cảm giác đó là gì, nhưng nó khiến cô rụt rè, rồi lại tò mò.

Tùng không nói gì, chỉ tiếp tục mút mát, tay anh ta vuốt ve bầu ngực còn lại, nắn bóp nhẹ nhàng. Anh ta cảm nhận được sự mềm mại, đàn hồi của bầu vú, cùng với hơi ấm lan tỏa từ làn da. Anh ta ngậm lấy núm vú còn lại, rồi lại luân phiên liếm mút cả hai bên. Tiếng “chụt chụt” vang lên trong căn phòng tắm, hòa với tiếng nước xối.

Minh An bắt đầu thở gấp. Cô bé cảm thấy một luồng điện chạy rần rần trong cơ thể. Nơi kín đáo bên dưới cũng trở nên ướt át hơn.

“Anh Tùng… em… em thấy lạ lắm…” Minh An khẽ nói, hai tay cô bé vô thức bám chặt vào bắp tay săn chắc của Tùng.

Tùng ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy khao khát. “Lạ là thế nào, Minh An?”

“Em… em thấy ngứa ngứa, lại… lại hơi tê tê ở chỗ đó,” Minh An nói, chỉ vào nơi kín đáo của mình.

Tùng nhìn xuống nơi cô bé chỉ. Khu rừng đen nhánh đang ướt sũng vì nước, và cả dịch lỏng đang rịn ra từ cửa động. Dương vật anh ta đập mạnh, muốn tiến vào ngay lập tức.

Anh ta quỳ một chân xuống, đối diện với Minh An. “Để anh giúp em hết ngứa nhé.”

Minh An ngây thơ gật đầu. “Dạ vâng!”

Tùng đưa tay ra, banh nhẹ hai mép lồn của Minh An. Lối vào màu hồng tươi hiện ra, vẫn còn hơi khép kín. Anh ta dùng ngón tay cái vuốt ve lên âm vật nhỏ xinh của Minh An.

“A…!” Minh An hét lên một tiếng nhỏ, cả người cô bé giật nảy. `Sướng quá! Lại hơi tê tê nữa! Thích ghê!` Cô bé chưa bao giờ cảm thấy như vậy.

Tùng nở một nụ cười thỏa mãn. Anh ta tiếp tục vuốt ve, day nhẹ lên âm vật, rồi đưa ngón tay trỏ vào cửa động, khuấy đảo nhẹ nhàng. Minh An thở gấp, hai tay cô bé bám chặt vào vai Tùng, đầu ngửa ra sau, mái tóc ướt sũng buông lỏng dưới dòng nước.

Tiếng rên rỉ bắt đầu trào ra từ cổ họng cô bé, ban đầu còn khe khẽ, rồi dần lớn hơn. Tùng tận hưởng âm thanh đó, nó như một khúc nhạc kích thích, thúc đẩy anh ta tiến xa hơn. Anh ta rút ngón tay ra, nhìn vào đôi mắt Minh An đang dại đi vì khoái cảm.

“Em sẵn sàng chưa, Minh An?” Tùng nói, giọng khàn đặc.

Minh An mơ màng gật đầu. “Sẵn sàng… cái gì ạ?”

Tùng không trả lời. Anh ta nâng Minh An lên, đặt cô bé tựa lưng vào bức tường gạch lạnh lẽo của phòng tắm. Từng giọt nước vẫn chảy từ vòi hoa sen, đổ lên người họ. Anh ta dùng dương vật cương cứng của mình, từ từ đẩy vào cửa động ướt át của Minh An.

“A… anh Tùng… đau…” Minh An rên lên, cơ thể cô bé khẽ run rẩy, ánh mắt ngây dại đột nhiên lộ vẻ đau đớn. Màng trinh của cô bé bị phá vỡ, một cơn đau nhói chạy dọc từ âm đạo lên tận bụng. `Đau quá! Sao lại đau thế này? Bạn trai em chưa bao giờ làm em đau như vậy…`

Tùng khẽ nhíu mày. Anh ta cảm nhận sự khít khao của âm đạo Minh An, cùng với một lớp màng mỏng vừa bị xé toạc. Anh ta dừng lại một chút, chờ Minh An thích nghi. “Đau một chút thôi, rồi sẽ hết. Em cố chịu nhé.”

Anh ta nhẹ nhàng tiến vào sâu hơn, từng chút một. Minh An cắn chặt môi, nước mắt rịn ra ở khóe mắt. Cô bé cảm thấy một vật nóng bỏng đang từ từ xuyên qua cơ thể mình, căng tức đến lạ lùng.

Khi dương vật Tùng đã hoàn toàn nằm gọn bên trong âm đạo Minh An, anh ta bắt đầu những nhịp đẩy đầu tiên. Chậm rãi, từ tốn, để cô bé quen dần. Minh An vẫn nhăn mặt vì đau, nhưng rồi, cơn đau dần được thay thế bằng một cảm giác căng tức, rồi lại là một khoái cảm lạ lùng chưa từng biết đến.

“Ưm… anh Tùng… nó… nó lạ lắm…” Minh An nói, giọng nức nở. `Vừa đau vừa sướng… Cảm giác này là gì? Nó cứ đẩy vào sâu mãi… sâu mãi…`

Tùng bắt đầu đẩy nhanh và mạnh hơn. Từng nhịp thúc sâu vào bên trong, khiến cặp mông căng tròn của Minh An đập vào tường “bành bạch”. Tiếng nước xối xả, tiếng thở dốc, và tiếng da thịt va chạm hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng hoang dại trong căn phòng tắm.

Bình luận

Để lại bình luận