Chương 7

: Thím Hàng Xóm Đãng Trí & Bài Học Làm Hồ Dán
“Chưa chắc đâu nhé,” tôi nháy mắt đầy ẩn ý, rồi trước mặt cha, tôi vén chiếc váy rộng thùng thình của mẹ lên, chỉ vào cái bụng chi chít chữ “Chính”. “Biết đâu cha thắt ống dẫn tinh không thành công thì sao? Con cá là 3 tháng nữa con sẽ được uống sữa người nguyên chất đấy.”
Kết quả đúng như lời tôi nói (dĩ nhiên rồi), cha đi kiểm tra lại thì phát hiện ca phẫu thuật thất bại, và mẹ đã mang thai thật… Tất nhiên, bệnh viện cha đến khám là do tôi “giới thiệu”.
Trong thời gian mẹ mang thai, tôi được uống thỏa thích sữa tươi của mẹ. Có hôm uống không hết, mẹ còn cẩn thận vắt vào bình giữ nhiệt để tôi mang đến trường uống dần. Mười tháng sau, mẹ hạ sinh ba cô em gái bụ bẫm. Với tiềm lực tài chính của gia đình tôi, nuôi thêm vài đứa nữa cũng chẳng thành vấn đề.
Sau đó, cứ đến kỳ kinh nguyệt (giả) mà mẹ đặt ra cho tôi, tôi lại mò sang phòng mẹ ngủ. Mẹ dĩ nhiên phải tiếp đãi “chu đáo”. Kỳ lạ thay, cứ vào những ngày đó, mẹ và cha lại “vô tình” quên biện pháp tránh thai, khiến số lượng em trai em gái của tôi cứ tăng lên vùn vụt.
À quên chưa kể, trong điện thoại tôi giờ đây lưu trữ cả một kho tàng video nóng bỏng: “Vợ đẹp thụ thai ngày rụng trứng”, “Thục nữ giao phối cùng chính thái”, “Mỹ mẫu thụ tinh”… Đương nhiên, nữ chính trong tất cả các video đó không ai khác chính là mẹ tôi.
Chuyển cảnh sang kỳ nghỉ Tết…
Tôi có một người anh họ tên là Vương Tiểu Minh, năm nay học lớp sáu. Cha anh ấy là kỹ sư có tiếng, còn mẹ là một giáo viên toán cấp hai tận tụy. Thím ấy (vợ của chú tôi) bình thường rất khôn khéo, sắc sảo, nhưng dạo gần đây lại mắc chứng hay quên, lơ đễnh một cách kỳ lạ, gây ra không ít rắc rối cho mọi người. Nhưng với tôi, đó lại là cơ hội ngàn vàng. Chuyện bắt đầu từ kỳ nghỉ đông năm nay khi tôi về quê ăn Tết.
Hôm đó, bà nội nhờ thím pha chế hồ dán để dán câu đối xuân. Vốn là người đảm đang, théo léo, vậy mà thím bỗng nhiên quên bẵng cách làm hồ dán thế nào.
May mà có tôi ở đó.
Với cơ thể nhỏ bé của một đứa trẻ mười tuổi, tôi đứng lên chiếc ghế đẩu, tận tình “cầm tay chỉ việc” dạy thím cách pha chế.
Tôi giả vờ ngây thơ không biết hồ dán phải đặc sánh cỡ nào mới đạt chuẩn. May thay, thím lúc này chợt lóe lên một ý tưởng (do tôi gài vào đầu): độ đặc của hồ dán rất giống với tinh dịch! Có thể lấy một ít tinh dịch ra để làm mẫu so sánh.
Vừa khéo, trong người tôi lúc nào cũng sẵn “nguyên liệu”. Nhưng để lấy nó ra, cần thím phải tự mình dùng miệng hút.
Bị tôi thôi miên, thím vui vẻ chấp nhận đề nghị “hợp lý” này. Bà lập tức ngồi xuống ghế, ghé miệng vào háng tôi.
Anh họ và thím nhìn thấy “cây gậy” của tôi mà trố mắt kinh ngạc. Nó to lớn một cách phi lý, gấp mấy lần của chú và của anh họ cộng lại. Thím há miệng hết cỡ cũng chỉ ngậm được một phần nhỏ cái đầu khấc. Đôi môi ấm nóng của thím bao trùm lấy quy đầu to lớn, chiếc lưỡi mềm mại, linh hoạt như một con rắn nhỏ lướt nhẹ qua lỗ sáo, kích thích đầu dây thần kinh nhạy cảm của tôi.
“Ưm… A…” Sự kích thích mạnh mẽ khiến tôi không kìm được, hai tay ấn chặt lấy đầu người thiếu phụ, ghì chặt mái tóc bà, ép cây cự long tiến sâu vào trong khoang miệng nhỏ bé.
“A… sâu quá… Thím ơi… hút mạnh lên chút nữa… Đúng rồi…”
Toàn thân tôi căng cứng, hơi thở dồn dập.
“Ưm! Ưm! Ọc… ọc…” Thím bị tấn công bất ngờ, dương vật đâm sâu vào họng khiến bà trợn ngược mắt, phát ra những tiếng nôn khan nghẹn ngào.
Hai tay tôi giữ chặt sau gáy thím, thô bạo ấn đầu bà xuống, cảm giác như muốn dùng cây gậy thịt này xuyên thủng họng bà vậy. Thím buộc phải thả lỏng cơ hàm hết mức để con quái vật có thể trôi tuột vào sâu trong thực quản.
“A! Sướng quá! Ha ha… Thím ơi… Thím!”
Cảm giác chật chội, ấm nóng và ướt át nơi cuống họng thím bao bọc lấy dương vật khiến tôi sướng đến tê dại. Khi thím gần như nghẹt thở, tôi mới chịu rút ra một chút để bà lấy hơi.
“Hộc… hộc…” Thím thở hổn hển, nước miếng chảy ròng ròng từ khóe miệng xuống cằm, trông thật chật vật và dâm đãng. Không để bà nghỉ lâu, tôi lại ôm lấy đầu thím, bắt đầu điên cuồng thúc hông, biến miệng bà thành cái máy bay cốc sống để thỏa mãn dục vọng.
“Chùn chụt… chùn chụt…”
“Ọc… ọc… bạch bạch bạch…”
Tiếng da thịt va chạm, tiếng nước bọt lép nhép vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Mỗi cú thúc của tôi đều khiến thím ho sặc sụa, cổ họng co thắt lại càng siết chặt lấy dương vật tôi, tạo nên khoái cảm đê mê.
Nhìn từ bên ngoài, cổ họng trắng ngần của thím bị dị vật bên trong đẩy lồi ra, di chuyển lên xuống theo nhịp điệu của tôi, tạo thành một hình thù kỳ dị và kích thích. Tôi không chút thương hoa tiếc ngọc, coi thím như một cái bô chứa tinh dịch mà ra sức trút bỏ dục vọng.
________________

Bình luận

Để lại bình luận