Chương 7

– Ngươi tu luyện được.

Đẳng nhếch miệng rồi vận dụng đả cẩu bổng pháp ra đánh tứ thiếu đòn đánh nhanh và mạnh khiến tứ thiếu bị thương không nhẹ. Một bên nhị thiếu thấy vậy tung một quả cầu nước về phía Đẳng nhanh như cắt Đẳng dùng hư vô bộ pháp né sang một bên rồi tung một chưởng dị lôi đáp trả 2 cô gái kia một bên cũng không để yên liềm tạo ra bức tường đất ngăn cản rồi tung một chưởng hệ phong về phía Đẳng. Đẳng lại vận lăng ba vi bộ né, cục diện thay đổi lần này là 1 chấp 4. Do tên tứ thiếu hệ mộc nên đã nhanh chóng chữa thương. Nhị thiếu lên tiếng:

– Khá khen cho ngươi một tên phế vật cho dù ngươi tu luyện được cũng không thể 1 chấp 4. Ta sẽ biến ngươi trở lại phế vật.

Rồi cả 4 người kia cùng lên tung chưởng rồi lao tới đánh Đẳng. Đẳng vận hư vô bộ pháp và lăng ba vi bộ né đòn rồi tung chưởng đáp trả. Tứ thiếu lao lên dùng cây trường thương đâm tới, Đẳng lập tức né sang một bên. Nhưng chưa kịp chuẩn bị thì lại bị tên nhị thiếu bồi thêm một đao làm Đẳng túa máu. Rồi cô gái 1 dùng đôi song đao lao đến chém Đẳng, cô gái 2 tập kích từ sau lưng.

Đẳng nhanh chóng dùng đả cẩu bổng tung một đòn vào chân cô gái 1 khiến cô ta đau đớn lùi lại. Đẳng cúi thấp người xuống né kiếm đâm tới rồi vung gậy đánh bay cây kiếm của cô gái 2. Đẳng nhận thấy khoảng trống liền vọt ra phía đó rồi bay về đại sảnh. Bốn người kia cũng đuổi theo, đến đại sảnh Đẳng bị bao vây. Tứ thiếu dùng dây mộc trói Đẳng lại, đăng nhanh chóng dùng dị hỏa đốt cháy.

Chưa kịp nghỉ thì một quả cầu nước bay tới, Đẳng dùng hư vô bộ pháp né qua một bên rồi lao đến tên nhị thiếu dùng đả cẩu bổng đánh tên nhị thiếu làm hắn thét lên đau đớn. Rồi như lấy được lợi thế Đẳng đánh cho cả 4 tên thừa sống thiếu chết những chưởng lực cực mạnh liên tục được tung ra khiến 4 tên kia chật vật chống đỡ. Những người trong gia tộc thấy có đánh nhau ở đại sảnh liền kéo đến xem. Tới nơi họ thấy tam thiếu gia một đời phế vật đang đánh 4 người con cháu của các vị trưởng lão. Các trưởng lão cũng tới nơi đại trưởng lão thấy vậy liền tung đòn ngăn cản rồi lên tiếng:

– Dừng tay.

Đẳng thấy các vị trưởng lão tới ngăn cản cũng dừng rồi tiến đến chỗ 4 người kia:

– Các ngươi sao vậy lúc nãy khinh bỉ ta kia mà. Hừ. Để ta nói cho các ngươi biết: Ở đời đừng bao giờ coi thường người khác.

Nói rồi hắn toan bỏ đi thì bị các vị trưởng lão kéo lại hỏi thăm.

Đại trưởng lão:

– Thiên Đẳng, đứng lại nói có chuyện gì sao ngươi lại đánh người.

Đẳng:

– Hừ. Tại chúng nó dám coi thường cháu bảo cháu là phế vật.

Đại trưởng lão ngạc nhiên:

– Ta nhớ không nhầm thì cháu không tu luyện được mà.

Đẳng:

– Trước là vậy bây giờ thì tu luyện được.

Đại trưởng lão vui mừng vì cuối cùng thằng cháu của lão cũng đã tu luyện được. Đại tỷ và ngũ nguội của Đẳng cũng mừng vì trước đây khi Đẳng bị bắt nạt thì toàn hai người họ giúp đỡ. Nhưng bên cạnh đó còn có lão già nhị trưởng lão, tứ trưởng lão, lục trưởng lão là ghen tức. Vì đánh con cháu của lão đã vậy còn thiên phú trời ban sở hữu vũ khí khủng. Và mấy tên sư đệ và sư thúc của Đẳng cũng ghen tức ra mặt.

Nhị trưởng lão:

– Đại trưởng lão theo như quy tắc thì không được đánh nhau trong gia tộc. Theo lão thì nên xử lý sao đây.

Đại trưởng lão nhíu mày nghĩ thầm (thằng già này lại tính hãm hại cháu ta đây mà). Lão định lên tiếng thì Đẳng đã lên tiếng rồi:

– Dạ cháu không cố ý đánh bọn họ. Chả qua là tụi nó chửi cháu là phế vật đã vậy sư muội và sư đệ còn hỗn hào với cháu nên cháu bề trên phải ra tay trừng trị ạ.

Nhị trưởng lão(tức giận):

– Nếu có hỗn hào cũng không tới lượt ngươi xử lý.

Đẳng:

– Tại sao lại không được cháu cũng là sư ca của tụi nó sao không có quyền đằng này tụi nó còn vây đánh cháu nữa.

Bình luận

Để lại bình luận