Chương 7

: Giấc mơ chân thật

Tuấn Anh buông cặp vú bự đầy dấu tay của mình ra, kinh ngạc hỏi: “Bạn rốt cuộc là não trùng hay là Ái Vi?” Anh hồi tưởng lại chuyện những con não trùng không thể tự suy nghĩ được.

“Tôi là Ái Vi.” Ái Vi ưỡn ngực, dùng núm vú gãi mặt Tuấn Anh: “Não trùng không có suy nghĩ. Nhưng nó có thể cải tạo ý thức của phụ nữ, tôi là một Ái Vi khác với ký ức của Ái Vi, anh có thể coi tôi là Ái Vi với một nhân cách khác, nhưng nhân cách ban đầu đã bị não trùng xóa sạch, sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, tôi sẽ luôn là bồn chứa tinh của anh, tôi sẽ biến tất cả phụ nữ xinh đẹp thành nô lệ tình dục của anh.”

Tuấn Anh kinh ngạc, theo bản năng hỏi: “Trong đó có cả mẹ của cô à?” Ái Vi xinh đẹp như vậy, mẹ cô hẳn là cũng rất đẹp.

Ái Vi sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Đúng vậy, kể cả mẹ tôi, bà ấy rất xinh đẹp, não trùng nhất định sẽ thích. Nếu anh thích bà ấy, tôi sẽ lừa bà ấy tới đây, biến bà ấy thành nô lệ tình dục của anh, hai mẹ con chúng tôi sẽ cùng phục vụ anh.”

Đầu óc Tuấn Anh không thể quay lại được nữa, anh vẫn có chút chắc chắn rằng mình đang mơ.

Ái Vi nhìn thấy vẻ bối rối trên mặt anh, mỉm cười đứng dậy, cầm điện thoại di động của Tuấn Anh, ngồi ở đầu giường, banh mở hai đùi tràn đầy tinh dịch, để lộ lồn nhỏ đang rỉ ra tinh dịch của Tuấn Anh, sau đó yêu cầu anh quỳ xuống giường, nhét cặc vào miệng cô, cô nghiêng mặt, lè lưỡi liếm phần thịt dính đầy tinh dịch, sau đó nhếch mép cười. Sau đó duỗi tay trái ra hiệu “hi” và chụp ảnh bằng điện thoại của Tuấn Anh.

“Như vậy anh sẽ tin.” Ái Vi mỉm cười đặt điện thoại sang một bên, nhìn người đang ở gần trước mặt. Cô mở miệng ngậm con cặc vào, lần này đưa vào sâu hơn trước, không chỉ ngậm, còn ngẩng đầu nhìn Tuấn Anh.

Tuấn Anh dâng lên tức giận, anh ôm đầu Ái Vi, dùng sức đâm vào trong miệng cô. Mặc dù bị đâm mãnh liệt đau đớn khó chịu, có chút khó thở, nhưng Ái Vi rất thỏa mãn, không hề buông miệng ra, cứ để đôi môi đỏ tươi xoa bóp con cặc.

Tuấn Anh lại xuất tinh vào miệng Ái Vi. Tinh dịch tràn vào miệng cô, sau đó bị cô nuốt xuống, không những thế còn tiếp tục mút mạnh, muốn hút hết tinh dịch từ lỗ niệu đạo của Tuấn Anh. Sau khi dùng miệng hút hết tinh dịch từ con cặc của Tuấn Anh, Ái Vi đưa con cặc của anh vào miệng, dùng điện thoại chụp ảnh selfie, trong ảnh là cô đang thưởng thức con cặc như đang ăn một bữa ăn ngon.

“Hôm nay đến đây thôi.” Ái Vi rút miệng ra khỏi con cặc, sau đó tiếc nuối nói: “Lần sau tôi sẽ rửa sạch sẽ, anh muốn chơi đùa với lỗ đít hay toàn bộ cơ thể của tôi đều được.”

Tuấn Anh nằm trên giường, nhìn lên trần nhà, tự hỏi đây có phải là mơ không, nếu không thì cũng quá hoang đường. Anh không bao giờ biết rằng con não trùng do anh tạo ra lại có chức năng này.

Ái Vi đứng dậy, bước vào phòng tắm với tinh dịch chảy ra từ lồn dâm.

Hai mươi phút sau, cô khỏa thân bước ra ngoài, với một chiếc nút gỗ cắm vào lồn nhỏ. Có một ít tinh dịch màu trắng ở ngoài rìa. Ái Vi mặc đồng phục cảnh sát, áo lót và quần lót đều bị cô và Tuấn Anh xé rách, với lại trên đó cũng đầy mùi tinh dịch tục tĩu quá nồng, cô không muốn mặc lại, dù sao cô cũng sống trong ký túc xá nữ, cho dù không phải ở chung phòng với người khác, khi ra vào ký túc xá sẽ gặp nhiều người, nếu người khác ngửi thấy mùi thì sẽ rất tệ.

Dù bây giờ cô không lo bị phát hiện mình không còn trinh và đã trở thành một nô lệ tình dục của người khác, nhưng cô còn muốn dụ dỗ một số cô gái xinh đẹp từ ký túc xá nữ để trở thành nô lệ tình dục của Tuấn Anh, vậy thì không thể để những nữ cảnh sát đó cảnh giác được. Vì không có áo ngực nên hai núm vú của cô rõ ràng đang phồng lên trước bộ đồng phục cảnh sát bó sát.

“Vậy tôi về trước, sau này tôi sẽ giúp anh trở thành chủ nhân chân chính.” Ái Vi cầm điện thoại của Tuấn Anh nhập số của mình vào, đồng thời cũng lưu số của Tuấn Anh vào di động của cô.

Tuấn Anh chậm rãi ngồi dậy, ngơ ngác nhìn cô cười với anh, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Cô đổi sang vẻ mặt của mỹ nữ tảng băng trước đó, sau đó chỉnh lại bộ đồng phục cảnh sát, đến bên giường hôn lên mặt anh. Cô đi thẳng ra khỏi nhà Tuấn Anh, động tác vẫn như lúc bước vào, như thể bị đụ cả đêm không tác động gì đến cô.

Mãi đến nửa giờ sau khi Ái Vi rời khỏi nhà, Tuấn Anh mới tỉnh lại, ngơ ngác nhìn về phía cửa. Trong phòng bừa bộn, tràn ngập tinh dịch và nước dâm, ngửi thấy trong không khí còn có mùi thơm của Ái Vi, anh sờ sờ chỗ được hôn trên mặt, vẫn cảm thấy mình đang mơ, một giấc mơ rất thật, chân thực đến mức không thực tế, khiến anh không muốn tỉnh dậy. Lúc này ngoài cửa sổ trời đã sáng.

________________

Bình luận

Để lại bình luận