Chương 7

“Vân Vận, mày sắp chuồn khỏi đây, nhưng tao phải để lại dấu ấn trên cái cơ thể múp máp của mày đã… Coi như bù đắp cho cái hôn ước bị thằng nhóc đó phá tan tành!” Cổ Hà lẩm bẩm, mắt dán chặt vào cặp chân ngọc ngà của Vân Vận, lòng dậy sóng như muốn xé toạc cái vẻ cao quý của nàng. Căn phòng tĩnh lặng, chỉ nghe tiếng chén bát va chạm dưới lầu, tiếng đám khách khứa cười nói ầm ĩ. Nhưng ở đây, trên cái lầu này, Vân Vận – nữ tông chủ cao quý của Vân Lam Tông – đang nằm đó, sắp bị gã dùng nước bọt làm bẩn cái thân thể thơm tho.
Tim Cổ Hà đập thình thịch, máu nóng dồn lên như muốn nổ tung. Gã đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân mịn màng của Vân Vận, cảm nhận cái tất lụa mỏng manh trơn tuột dưới lòng bàn tay. Ngón tay gã lướt qua, chạm vào cái hõm mềm mại ở lòng bàn chân nàng, nơi da thịt căng mọng như muốn nuốt chửng ngón tay gã. Mùi cơ thể của Vân Vận, thơm nồng, quyến rũ, phả vào mũi gã, làm cặc gã trong quần cứng ngắc, chỉ muốn lao vào mà liếm láp, mà cắn mút cho đã đời.
“Đù, Vân Vận, mày làm tao điên rồi…” Gã rên rỉ trong lòng, cố kìm nén cái bản năng dã thú đang gào thét. Là một luyện đan sư danh giá, Cổ Hà biết cái hành động này có thể khiến đám đồng môn khinh bỉ, nhưng mẹ kiếp, ai quan tâm? Nhìn Vân Vận nằm đó, thân hình mềm mại, cặp chân thon dài bó trong tất lụa xanh biếc, gã chỉ muốn nhào tới, dùng lưỡi mà khám phá từng ngón chân, từng kẽ thịt mịn màng của nàng. Gã muốn cái lồn thơm tho ấy, muốn cái cảm giác được liếm láp, được ngậm mút cho đến khi nước bọt gã thấm đẫm cả bàn chân nàng.
Cố nén cái dục vọng đang sôi sục, Cổ Hà cúi xuống, áp mũi sát vào gót chân Vân Vận, hít lấy cái mùi hương nồng nàn từ tất lụa. “Mẹ nó, thơm quá…” Gã lẩm bẩm, mũi hít sâu, cảm nhận cái mùi mồ hôi nhè nhẹ hòa lẫn với hương hoa nhài, như thể đang ngậm một viên kẹo ngọt ngào. Cái mùi đó không giống mấy loại nước hoa rẻ tiền, mà là sự kết hợp hoàn hảo của một nữ nhân tu luyện đấu khí, vừa thanh cao vừa gợi dục. “Vân Vận, mày đúng là báu vật của Vân Lam Tông, thơm thế này, bảo sao lão Vân Sơn cưng mày như vàng!” Gã nghĩ, lòng thầm ghen tị với thằng nhóc Tiêu Viêm, kẻ đã từng có cơ hội gần gũi nàng.
Gã đưa môi, nhẹ nhàng chạm vào tất lụa ở gót chân Vân Vận, cảm nhận cái mềm mại của vải và da thịt bên dưới. Đầu lưỡi gã lướt ra, ướt át, trơn tuột, liếm một đường dài trên bàn chân nàng. “Ôi, sướng vãi…” Gã rên lên, lưỡi quấn quanh ngón chân cái, ngậm chặt, mút mạnh như muốn hút hết cái hương vị ngọt ngào ấy. Tất lụa mỏng manh bị nước bọt gã thấm ướt, dính chặt vào da thịt, làm lộ rõ từng đường nét của ngón chân thon dài, mịn màng. Vân Vận trong giấc ngủ khẽ nhúc nhích, ngón chân cong lại, làm tất lụa nhăn nhẹ, càng khiến Cổ Hà phát điên. “Mày biết tao đang làm gì không, Vân Vận? Tao đang liếm láp chân mày, đang làm ướt cái tất lụa của mày đây!” Gã gầm gừ trong đầu, lưỡi càng hung hãn luồn vào kẽ ngón chân, cọ xát, mút mát, tận hưởng cái cảm giác trơn ướt, ấm nóng.
Nước bọt gã chảy ra, thấm đẫm tất lụa, làm nó trong suốt, lộ ra da thịt hồng hào bên dưới. Cổ Hà ngậm lấy cả năm ngón chân, lưỡi quấn chặt, mút mạnh, cảm nhận từng khớp xương nhỏ xinh, từng thớ thịt mềm mại. “Mẹ kiếp, ngon quá, Vân Vận! Cái chân mày đúng là cực phẩm!” Gã rên rỉ, đầu óc mụ mị, chỉ muốn cắn nhẹ, muốn liếm cho đến khi nàng tỉnh dậy mà rên lên vì sướng. Nhưng tất lụa vẫn ngăn cách lưỡi gã với làn da trần, làm gã càng thêm thèm khát. “Tao sẽ lột cái tất này ra, tao muốn liếm lồn mày, muốn ngậm cả bàn chân mày vào miệng!” Gã nghĩ, tay bắt đầu lần mò, định kéo phăng cái tất lụa để lộ ra cặp chân ngọc ngà kia.
Vân Vận trong giấc ngủ khẽ ưm một tiếng, như thể cảm nhận được cái lưỡi ướt át của gã. Cổ Hà càng hưng phấn, lưỡi gã hung hãn hơn, liếm láp khắp bàn chân, từ gót lên ngón, từ kẽ ngón đến mu bàn chân. Mùi hương cơ thể nàng, hòa với nước bọt gã, tạo thành một thứ hương vị dâm đãng, khiến gã chỉ muốn đè nàng ra mà địt cho đã. Nhưng gã kìm lại, chỉ tập trung vào cặp chân, vào cái cảm giác được liếm láp, được làm bẩn cái phần cơ thể riêng tư nhất của nàng. “Vân Vận, mày là của tao, ít nhất đêm nay, cái chân mày thuộc về tao!” Gã gào thét trong lòng, lưỡi vẫn không ngừng càn quét, mút mát, để lại dấu ấn dâm dục trên từng ngón chân nàng.

Bình luận

Để lại bình luận