Chương 7

: Hoàn thành bài kiểm tra đầu tiên
Hỏa Vũ rơi nước mắt, đạt đến lần lên đỉnh thứ hai, ý thức của nàng bắt đầu mơ hồ, nhưng cơ thể vẫn đắm chìm trong sung sướng dâm đãng.
“Không… Ahhh…”
Mã Hồng Tuấn hôn lên môi Hỏa Vũ, tìm thấy lưỡi của Hỏa Vũ, không ngừng quấn lấy lưỡi nàng: “Ưmmm…”
Hỏa Vũ trợn mắt, trong cái lồn có cảm giác nóng rát: “Chủ nhân, bắn vào đi… Ahhh…” Rồi nàng ngất đi.
Mã Hồng Tuấn xuất tinh được hai mươi giây, tinh dịch trắng đục, nóng hổi bắn vào tử cung của Hỏa Vũ. Tên mập không nhịn được mà chơi đùa với cơ thể Hỏa Vũ thêm một lúc, miễn cưỡng rút cặc ra khỏi cái lồn của Hỏa Vũ, ôm chặt lấy Hỏa Vũ trong vòng tay của hắn. Hắn nhìn cái lồn của Hỏa Vũ rỉ ra một lượng lớn tinh dịch, hỏi: “Tỷ tỷ, ta đã hoàn thành bài kiểm tra thứ nhất chưa?” Mã Hồng Tuấn vừa hỏi vừa không ngừng xâm chiếm cơ thể Hỏa Vũ đang hôn mê.
“Chưa được.” Ngân Tuyết nhẹ nhàng trả lời.
“Đùa đấy à? Con khốn này đã gọi ta là chủ nhân rồi mà vẫn chưa hoàn thành sao?” Mã Hồng Tuấn mất kiên nhẫn hỏi. Hắn không muốn bị chơi đùa như vậy, chỉ riêng bài kiểm tra đầu tiên mà đã khó như vậy thì tốt nhất hắn nên dừng lại cuộc kiểm tra này.
“Sao ngươi lại vội vàng như vậy? Lúc đó nàng ta đang trong cơn ham muốn nên gọi như vậy. Nếu sau khi nàng ta tỉnh dậy, ngươi có thể khiến nàng ta đầu hàng trước háng của ngươi thì coi như ngươi thành công.” Ngân Tuyết chậm rãi trả lời.
“Là bẫy! Tất cả đều là bẫy!” Mã Hồng Tuấn thảm thiết kêu lên: “Ngân Tuyết tỷ tỷ, ta chỉ là một tên mập, sao có thể dùng cái thân hình xấu xí này để đánh cược được.”
“Tên điên này. Nếu muốn làm chuyện đó với tỷ tỷ thì phải đợi ngươi trở thành Dâm Thần đi đã.” Khuôn mặt xinh đẹp Ngân Tuyết hiện lên một vết đỏ bừng: “Ngươi đã xin tỷ tỷ chơi với ngươi hai ba lần rồi. Cho nên tốt nhất ngươi nên suy nghĩ nên làm như thế nào để chúng ta có thể huấn luyện nô lệ đầu tiên này đi.”
Mã Hồng Tuấn đỏ mặt, nhớ lại quá khứ xấu hổ, nhanh chóng đổi chủ đề. Hắn nhìn Hỏa Vũ đang từ từ tỉnh lại, đi từng bước đến trước mặt Hỏa Vũ. Con cặc to lớn kiêu ngạo của hắn dựng đứng lên, chĩa thẳng vào đầu cái mũi kiêu ngạo của nàng ta: “Có vẻ như con khốn nhỏ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, vậy chúng ta bắt đầu hiệp tiếp theo thôi.”
Hỏa Vũ tuy tỉnh lại nhưng từ lâu nhưng nàng không thể tiếp nhận được thực tế cuộc gặp gỡ này và phản ứng vừa nãy của nàng. Đến khi con cặc lớn của Mã Hồng Tuấn lại xâm nhập vào cái lồn của nàng, Hỏa Vũ mới từ trong cơn mê trở về hiện thực.
Nàng tận hưởng sung sướng, nhắm mắt lại như cam chịu số phận. Không lâu sau, ở ngoại ô thành phố Thiên Đấu lại vang lên tiếng rên rỉ sung sướng.

“Tỷ tỷ, bài kiểm tra đầu tiên đã hoàn thành mà không có phần thưởng sao?” Bàn tay phải tên mập không yên phận xoa xoa ngực của Hỏa Vũ, nhìn Hỏa Vũ đang ngoan ngoãn mút con cặc to lớn của hắn.
“Đương nhiên là có. Phần thưởng của bài kiểm tra đầu tiên lẽ ra là ban thưởng cho ngươi Hồn Lực cấp ba cùng một Hồn Hoàn được thần ban cho. Có điều, sức mạnh của ngươi đã tương đồng với phần thưởng, thiên phú của ngươi cũng không hề yếu hơn phần thưởng này. Nhưng để so sánh mà nói, nhiều vị thần khi còn trẻ cũng không tài giỏi bằng người đàn ông tên Đường Tam đó.” Giọng nói của Ngân Tuyết vang lên trong đầu Mã Hồng Tuấn.
“Sớm muộn gì hắn cũng sẽ được chư thần để ý và yêu mến. Nếu ở cùng hắn, tu vi của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng nếu vạch trần chuyện ngươi kế thừa Dâm Thần, rất có thể ngươi sẽ chết trong tay hắn, cho nên phần thưởng sẽ được tích lũy từ từ, đừng vội nhận thưởng.”
“Không thể nào, sao Tam ca có thể giết ta?” Mã Hồng Tuấn bất mãn, đồng thời trong lòng hắn cũng loạn nhịp, bởi vì Ngân Tuyết đã dùng một ý niệm xác định Tiểu Vũ là ứng cử viên cho nô lệ.
“Ồ, nếu biết ngươi có một người Tam ca như vậy, ta đã không chọn ngươi làm kẻ thừa kế. Nghe ngươi miêu tả xong, ta đột nhiên muốn giao đấu cùng Tam ca của ngươi một trận.” Ngân Tuyết nói đùa, giọng nói vang lên trong đầu hắn ta.
Tên mập không nói được một lời nào, sắc mặt khó coi, hắn đang suy nghĩ về Tiểu Vũ, làm sao có thể vượt qua thử thách này. Đường Tam được ông trời phù hộ, là thiên tài bẩm sinh, không giống như số phận xui xẻo của hắn, phải hoàn toàn dựa vào sức lực của chính mình.
“Tên độc ác nhỏ của chúng ta đang ghen tị sao?” Thấy tên mập không nói chuyện, Ngân Tuyết tưởng rằng hắn đang tức giận nên tiếp tục trêu chọc Mã Hồng Tuấn.
Mã Hồng Tuấn không quan tâm, tiếp tục phớt lờ Ngân Tuyết. Lúc này, Hỏa Vũ đã nuốt hết tinh dịch của Mã Hồng Tuấn bằng một ngụm, nhìn Mã Hồng Tuấn và hỏi: “Hồng Tuấn, ngươi đang nghĩ gì vậy?”

________________

Bình luận

Để lại bình luận