Chương 7

Mẹ ở bên trong, thở dài ra một hơi thì thầm.

– May quá, điện thoại hết pin sập nguồn nó không đọc được tin nhắn….

Mẹ nói xong thì nằm trên giừơng gác tay lên trán, suy nghĩ điều gì đó không rõ ánh mắt nhìn lên trần nhà vô định. trong khi đó tôi đã lên đến phòng mình ngồi lên giừơng mà tim đập thình thịch may mà mẹ không phát hiện ra, mà tại sao mẹ nhìn vào màn hình lại không phát hiện ra nhỉ ? Tôi nhớ Messenger tôi chưa thoát ra mà nếu mẹ nhìn vào kiểu gì cũng phát hiện ra, vậy tại sao mẹ còn hỏi tôi là có đọc tin nhắn hay chưa nữa ?.

Quá khó hiểu, chỉ biết là lúc này tôi mệt quá nên cũng lăn đùng ra giừơng nằm nhắm mắt lại, ngủ một giấc cho xong.

Đến sáng hôm sau, lúc tôi tỉnh dậy thì cũng gần 7h. Vào nhà vệ sinh làm công việc mỗi sáng xong thì đi xuống lầu, thấy mẹ nấu đồ ăn sẵn để trên bàn mẹ ngồi ấn ấn gì đó trong điện thoại khi tôi bước xuống là mẹ giật mình một chút vội vàng tắt điện thoại rồi nói.

– Mẹ nấu đồ sáng xong rồi, còn vào ăn đi

– Dạ.

Tôi bước vào ngồi cùng bàn với mẹ ăn uống một cách ngon lành, trong lúc ăn cũng có liếc nhìn mẹ một vào lần nhưng không thấy điểm gì khác thường, tôi nghĩ có lẽ là vụ đêm qua nhìn lén điện thoại mẹ không biết thật sự mới càng yên tâm hơn và ăn, sau khi ăn xong thì tôi xin phép mẹ ra ngoài chơi cầm tờ tiền hôm qua chú Thanh cho rủ thằng Tí lên net chơi hai thằng chọn hai máy kề cuối gần trong gốc tường, lúc vào ngồi chơi thì cũng có một anh đi vào cùng. Mặt mày dữ tởm tay xăm trổ kín mít ngồi vào máy kế bên tôi, mở máy lên, anh đăng nhập FB lướt lướt lúc đó tôi nghĩ chỉ là khách quán nét như những người bên thường nên cũng không quan tâm lắm, vội cùng thằng Tí tập chung chơi LOL không thì tí mất mạng nó lại bảo tôi tạ team rồi càm ràm như mấy lần trước.

Đang chơi vui vẻ, thì đột nhiên bên máy cạnh tôi chỗ anh thanh niên kia ngồi có chuông điện thoại reo lên, thế là anh móc từ trong túi ra cái điện thoại nokia dạng cục gạch, ấn vào nút nghe cuộc gọi, tôi ngồi bên cạnh nên cũng nghe rõ từ câu, từng chữ.

” Sao rồi, tấm ảnh anh gửi qua mày xem chưa.

– Dạ chưa anh, em mới vào messenger giờ để em vào xem thử…

– Ừ xem rồi thì làm cho tốt vào, anh không bạc đãi mày đâu.

– Dạ vâng…

Anh thanh niên gọi điện với người kia xong thì tắt mắy, sau đó ấn vào ứng dụng messenger, chỗ dòng tin nhắn có một người để tên là Louis X gửi 1 cái tin nhắn trong tin nhắn đó hiện ra 1 tấm ảnh, tấm ảnh này là một người phụ nữ xinh đẹp, mặc đồng phục công an đang đứng chụp dưới một gốc cây, bên cạnh còn có một người thanh niên khôi ngô tuấn tú đứng, lúc đó tôi đang chơi LoL liếc qua bên trái màn hình để xem bản đồ, mà trong lúc liếc qua tầm nhìn của tôi cũng bao quát cái máy tính bên cạnh, thế là tôi vô tình thấy tấm ảnh đó, tấm ảnh đó làm tôi sững cả người trên tấm ảnh người phụ nữ đó chính là mẹ của tôi.

Tôi không biết là không biết phải giải thích như nào, nhưng lúc này bản thân tôi cứng đơ, không hiểu vì sao người thanh niên kia lại có được ảnh của mẹ mà khi xem qua ảnh của mẹ, anh thanh niên kia lảm nhảm nói ” Chà chà dáng ngon như này, tiếc quá phải kiếm cách hưởng lợi 1 tí mới được.. Khà khà.

Bình luận

Để lại bình luận