Chương 7

: Cái nhìn khác về mẹ
Mẹ của tôi vậy mà lại không mặc đồ lót khi đi đến trường của con trai mình, bên dưới của bà ấy cũng chỉ có chiếc quần tất xám tro che đậy, không hề có quần lót, thảo nào mà lúc trưa ở nhà bà ấy mặc váy bó sát cũng chưa hề thấy lộ viền của quần, tôi còn tưởng rằng là do quần tất quá dày nên mới không để lộ quần nhỏ, thực chất ra là mẹ tôi bà ấy còn không thèm mặc quần lót ấy! Đem theo bờ mông trần trụi ấy đi đến trường học của tôi, sau đó lại tự đi đến nhà vệ sinh thỏa mãn bản thân mình, bà ấy cũng thật là nực cười !
Mang theo tâm tình phức tạp, tôi dần dần mà thiếp đi. Bởi vì đêm hôm trước ngủ rất sớm nên sáng ngày hôm sau tôi liền dậy rất sớm, hơn nữa còn bởi vì chuyện đêm hôm qua. Thật ra là tôi đã định tránh mặt mẹ nhưng kết quả là bởi vì hôm qua không đến công ty nên hôm nay bà ấy cũng dậy rất là sớm, xem ra là muốn dậy sớm để xử lý chuyện hôm qua. Bà ấy đã rửa mặt, đánh răng, chỉnh trang bản thân xong, lúc này đang mang giày chuẩn bị ra cửa liền thấy tôi đã dậy, giọng điệu tràn đầy uy nghiêm nói: “Đức Anh, sao ngày hôm qua lại ngủ sớm vậy, không thấy giống con thường ngày chút nào, mọi tối con đều luôn chuẩn bị bài học trước, đừng có kiêu ngạo quá, phải giữ vững được thái độ học tập.”
“Ngày hôm qua có chút không thoải mái ạ, bây giờ vừa mới đỡ hơn rồi.” Tôi thuận miệng trả lời bà ấy, trong đầu nghĩ mẹ cần gì phải giả bộ đứng đắn vậy chứ, cũng chỉ là một người phụ nữ dâm đãng thôi mà.
Tôi lập tức nhớ lại những hình ảnh đêm qua, trộm nhìn về phía mẹ, hôm nay trang phục của mẹ so với hôm nọ bảo thủ hơn rất nhiều, cả người mặc một bộ màu cà phê, váy dài đến đầu gối, váy thoạt nhìn là loại được thiết kế, váy khá dài nên không nhìn ra được là hôm nay bà ấy có mặc quần lót hay không, lúc này bà ấy đang cúi người đi đôi giày cao gót màu đen. Kiểu ăn mặc này, thật khiến cho tôi nghĩ tới người phụ nữ ngày hôm qua, có phải hay không là mẹ của tôi. Quỷ thần xui khiến như thế nào, tôi lại lôi điện thoại ra, len lén chụp vài tấm ảnh. Có thể là một loại trả thù tâm lý của bản thân khiến mình làm ra hành động như vậy. Nói cậu không bình thường, bị người khác chụp ảnh như vậy, tôi cũng phải chụp mấy tấm…
Sáng sớm đi tới trường, ở ngay cổng trường gặp phải thằng Tùng, cậu ta hai ngày này tính cách đều đã thay đổi rồi, ngày hôm nay còn tới trường sớm hơn hôm qua. Chớ nghĩ bản thân sớm nhất, càng có người còn sớm hơn cậu đó, thằng Tùng ngâm câu thơ với tôi, việc này đi với hình tượng của cậu ta chẳng hợp chút nào cả. Tôi thì chẳng có tâm trạng mà ở đó cùng hắn trêu đùa, trực tiếp đi vào thẳng vấn đề mà hỏi:
“Cậu dám chụp lén mẹ tôi, lại còn đăng lên mạng cho mấy người khác xem nữa chứ? Không sợ tôi báo cảnh sát sao, dù cho cậu có chưa thành niên đi chăng nữa cũng phải vào trại giáo dưỡng rồi đó.”
“Ôi chao, thiên tài học giỏi, cậu có bị ngốc không vậy? Tôi hỏi cậu, cậu có phải là luôn đi cùng mẹ đúng không. Cậu lên phòng thí nghiệm sinh học lúc nào? Tôi lên phòng thí nghiệm sinh học lúc nào? Sau đó tôi và cậu có phải luôn ngồi với nhau không? Tôi có thời gian mà đi chụp trộm sao?”
Đầu óc Lý Thanh Tùng hôm nay có vẻ lại vô cùng thông suốt, mặt đầy khinh bỉ hỏi tôi: “Tôi hỏi cậu, cậu có dám nói là cậu đối với mấy tấm ảnh đó không hề cảm thấy nứng không? Cậu dám nói thường ngày cậu không nói mấy chuyện sinh hoạt thường ngày, không muốn làm thật một lần? Bị người khác biết mẹ của mình đến trường của con trai mà lại chẳng mặc quần lót, lại còn tự thủ dâm. Như vậy sau này cậu nghĩ cậu còn mặt mũi ở trường nữa không?”
“Đức Anh à, hai chúng ta là anh em tương thân tương ái đó, cậu hôm qua cũng rất sảng khoái mà đúng không? Hôm nay mẹ cậu mặc đồ gì hả? Có phải là lại để mông trần như nhộng không mặc quần lót không?” Lý Thanh Tùng vừa nói chuyện này, tay còn lại khoác qua cổ tôi, cậu ta so với tôi rất cao, động tác này người ngoài nhìn vào thì thấy rất thân thiết nhưng thực chất ra là cậu ta đang uy hiếp tôi.
“Chính là một bộ đồ công sở bình thường, tôi đâu có biết là quần lót có mặc hay không?”
Tôi điềm tĩnh mà nói: “Đừng có lừa tôi nữa, cậu có phải là xem tôi không phải anh em kết nghĩa của cậu nữa?” Nói xong, tay của thằng Tùng đột nhiên dùng lực. Tôi trở nên luống cuống, thật sự đã chọc tới Lý Thanh Tùng rồi, không chừng cậu ta sẽ đánh tôi mất: “Không, không có a, anh Tùng, tôi không có lừa cậu, không tin cậu nhìn xem.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận