Chương 7

: Cuồng Nhiệt Trên Bàn Làm Việc

Sau khi bùng nổ trong miệng Ngọc Anh, Bảo Lâm vẫn chưa thấy đủ. Dòng tinh nóng hổi vừa tràn ra khỏi miệng cô, chảy dọc xuống cổ và ngực, nhưng ngọn lửa dục vọng trong anh không hề nguội đi. Anh nhìn Ngọc Anh – khuôn mặt xinh đẹp giờ đây nhếch nhác vì nước mắt, nước dãi và tinh dịch, đôi môi đỏ mọng sưng lên vì bị anh hành hạ, và cặp vú căng tròn lấp ló sau lớp áo rách – tất cả chỉ càng khiến anh thêm điên cuồng. Con cặc 17cm của anh, dù vừa xuất tinh, vẫn cương cứng như thép, đỏ rực và bóng loáng vì nước dãi của cô.

Ngọc Anh vẫn đang ho khan, tay ôm lấy cổ họng đau rát, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh đầy hoảng loạn. “Anh… đủ rồi… em không chịu nổi nữa…” cô nghẹn ngào, giọng lạc đi, nhưng Bảo Lâm không quan tâm. Anh đứng dậy, túm lấy tay cô, kéo mạnh cô nằm ngửa trở lại trên bàn làm việc. Giấy tờ rơi vãi khắp sàn, chiếc váy bó sát của cô bị anh xé toạc không thương tiếc, để lộ cặp đùi trắng muốt và chiếc quần lót ren mỏng đã ướt đẫm vì dâm thủy.

“Đủ sao nổi khi em vừa bú anh vừa nhắc đến thằng bạn trai của em?” anh gầm gừ, ánh mắt đỏ ngầu đầy nhục dục. Anh đè cô xuống, tay bóp mạnh cặp vú căng tròn, nhéo núm vú đỏ hồng đến mức cô cong người lên rên rỉ. “Nói đi, kể anh nghe nó làm gì với em, nó bú cặc em thế nào!” anh ra lệnh, giọng khàn đục, tay kéo mạnh tóc cô để cô ngửa mặt lên nhìn thẳng vào mắt anh.

Ngọc Anh run rẩy, nước mắt lăn dài trên má, nhưng cơ thể cô lại phản bội lý trí. Vùng kín của cô ướt át hơn bao giờ hết, dâm thủy chảy ra thấm đẫm quần lót, lan xuống cả đùi. “Anh ấy… anh ấy thích em mút mạnh… thích em liếm từ dưới lên…” cô thì thào, giọng đứt quãng vì sợ hãi và kích thích. Câu nói ấy như đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong lòng Bảo Lâm.

“Vậy à? Vậy để anh cho em biết thế nào là mạnh hơn nó!” anh gằn giọng, xé toạc chiếc quần lót mỏng manh của cô, để lộ cái lồn hồng hào đang co bóp vì kích thích. Anh không chờ đợi, đâm thẳng con cặc 17cm vào sâu trong cô trong một cú thúc tàn bạo, khiến Ngọc Anh hét lên vì đau đớn xen lẫn khoái lạc. Âm đạo cô siết chặt lấy anh, nước dâm trào ra ướt đẫm bàn làm việc, nhỏ xuống sàn thành từng giọt.

Bảo Lâm dập liên hồi, mỗi cú thúc mạnh như muốn xé toạc cô ra. Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên dâm đãng, hòa cùng tiếng rên rỉ đứt quãng của Ngọc Anh. “Anh… chậm thôi… em chết mất…” cô gào lên, đôi tay bấu chặt vào mép bàn, móng tay cào xước gỗ. Nhưng anh không chậm lại, ngược lại còn tăng tốc, hông anh đập vào mông cô mạnh đến mức cặp mông tròn trịa rung lên từng đợt.

“Nói tiếp đi, nó địt em thế nào? Nó có làm em sướng thế này không?” anh gầm gừ, tay tát mạnh vào mông cô, để lại dấu đỏ rực. Ngọc Anh cong người lên, nước mắt nhòe đi khuôn mặt, nhưng giọng cô lại đầy nhục dục: “Không… anh ấy không mạnh như anh… không làm em sướng thế này…”

Lời thú nhận ấy khiến Bảo Lâm phát điên. Anh lật cô nằm sấp, đè đầu cô xuống bàn, tay giữ chặt gáy cô trong khi hông anh dập từ phía sau như một cỗ máy. Con cặc anh ra vào liên tục, mỗi cú đâm sâu đến tận tử cung, khiến Ngọc Anh gào lên trong khoái cảm điên cuồng. “Anh… sâu quá… em chịu không nổi…” cô rên rỉ, nước dâm bắn ra tung tóe, chảy thành dòng xuống đùi.

Bảo Lâm cúi xuống, cắn mạnh vào vai cô, để lại dấu răng đỏ rực. “Em là của anh, không phải của thằng khốn đó, hiểu không?” anh thì thào, tay luồn xuống xoa mạnh âm vật cô, khiến cô co giật dữ dội. Ngọc Anh gật đầu trong cơn mê muội, cơ thể run lên khi đạt cực khoái lần đầu, âm đạo siết chặt lấy anh như muốn vắt kiệt sức anh.

Nhưng anh không dừng lại. Anh kéo cô ngồi lên, để cô cưỡi anh ngay trên bàn. Đôi tay anh siết chặt hông cô, ép cô nhún xuống thật mạnh, thật sâu. Con cặc anh đâm lên, chạm vào điểm nhạy cảm nhất trong cô, khiến Ngọc Anh gào lên: “Anh… em sướng quá… địt em mạnh nữa đi…” Cô ôm lấy cổ anh, cặp vú căng tròn áp sát ngực anh, núm vú cọ vào da thịt anh tạo nên từng đợt sóng kích thích.

Bình luận

Để lại bình luận