Chương 7

: Thể hiện là người lớn

Nó cũng nhỏ giọng:

– Hì hì, em để cho chị dâu ngửi quen mùi cặc của em trong vô thức.

Nó lại bài trừ ra một giọt, nhỏ xuống đôi môi hồng của Kỳ Duyên, giữa môi hồng và con mãng xà khổng lồ nối nhau bằng một sợi tơ trong suốt, như vậy giống như Kỳ Duyên vừa bú liếm cho nó!

Kỳ Duyên giống như có cảm giác, trong giấc mơ vẫn phản xạ vươn đầu lưỡi ra liếm liếm con mãng xà nóng bỏng! Đầu lưỡi kéo con cặc dơ bẩn không thuộc về tôi vào cái miệng nhỏ ngọt ngào.

Vợ tương lai của tôi, bị thằng em chồng giả gái làm bẩn cái miệng nhỏ!

Lúc này tôi thật muốn đánh thức Kỳ Duyên, bảo đi súc miệng một trăm lần, rửa sạch vết nhơ trên thân thể, hồi phục tinh thần và thân thể thuộc về hôn thê đoan trang.

Nhưng mà tôi biết, vết nhơ thân thể có thể dễ dàng tắm sạch, nhưng vết nhơ tinh thần thì không thể tắm sạch được nữa, từ hôm nay trở đi, bất kể như thế nào, Kỳ Duyên trong lòng tôi đã không còn thuần khiết.

Tôi mạnh mẽ kéo lấy Khôi đi ra ngoài cửa phòng, nó vùng vẫy người, nhưng vô dụng. Mặc dù bộ phận sinh dục của nó đồ sộ và oai phong có khí thế nhưng trái với hình thể, thiếu nữ tuổi trẻ, ở trước mặt tôi căn bản không đáng nhắc tới.

Tôi lặng lẽ đóng cửa lại, vẻ mặt âm trầm nói với nó:

– Mày quá trớn rồi! Là mày không nghĩ kỹ, cho rằng chuyện này không quan trọng sao? Mày có bao giờ nghĩ đến hậu quả của việc tao chia tay chưa?

Khôi xoa xoa cổ tay bị nắm đỏ lên, bĩu môi an ủi tôi:

– Được rồi, sau này em sẽ cẩn thận hơn, tuyệt đối sẽ không để chị dâu phát hiện, được không?

Nói xong, nó hôn mạnh lên mặt tôi, kéo lấy tay tôi dao động để làm nũng.

Tôi nhìn dáng vẻ làm nũng của nó thì thở dài, cảm giác tràn đầy mệt mỏi:

– Chị dâu mày làm sao không phát hiện ra, một ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện.

– Hay là, sau này anh bịt mắt cho chị dâu, để chị ấy tỉnh dậy sẽ không thể thấy con cặc của em, em sẽ lấy cớ gọi chị ấy rời giường?

– Không thể, tao không giúp mày ức hiếp Duyên, cũng không bảo kê, cô ấy phát hiện sẽ trách tao.

Tôi kiên quyết lắc đầu.

Tiếp theo, Khôi lại cầu xin, giảng lý và cam đoan, hứa rằng kể cả khi cô ấy phát hiện ra, nó sẽ tự chịu mọi trách nhiệm lên đầu mình, không liên quan gì đến tôi.

Hơn nữa, hứa sẽ mau giúp tôi làm mẹ.

Cuối cùng, sau khi nó thò tay vào háng tôi và xoa xoa một lúc, tôi mới miễn cưỡng đồng ý, dường như tôi càng ngày càng không thể chịu nổi sự trêu chọc của em trai mình.

– Cảm ơn anh! Anh tốt nhất, đúng là anh trai tốt của em!… Đúng rồi, lúc ở nhà cố gắng mặc quần bóng rổ rộng thùng thình, đừng mặc quần lót, em sẽ giúp anh… Hì hì…

Lúc này, tôi vẫn chưa nhận ra rằng tôi không hề quan tâm đến việc em trai cướp vợ sắp cưới của mình, tất cả những lời cự tuyệt cũng là vì sợ Kỳ Duyên sẽ rời xa tôi, dưới sự ảnh hưởng của sức mạnh thần bí, có lẽ tôi vĩnh viễn sẽ không bao giờ phát hiện…

Vào chạng vạng, Kỳ Duyên thức dậy với tinh thần tốt, tôi cẩn thận quan sát cô ấy hình như không thay đổi gì, Khôi nói muốn để cô ấy quen với hương vị của nó, tôi nghi hoặc, làm thế có hiệu quả không?

Cô ấy không để ý đến sự khác thường ở tôi, còn xung phong nhận nấu một bàn đồ ăn ngon, nhưng nhận được tin nhắn là tối nay mẹ tôi có tiệc rượu, không về dùng cơm.

Tâm trạng của Kỳ Duyên hơi uể oải xuống, vì cô ấy vốn muốn thể hiện bản lĩnh của mình trước mặt mẹ chồng tương lai.

Kỳ Duyên hiền hành lại có chút tính trẻ con như vậy làm tôi mềm lòng, siết chặt tay cô ấy:

– Ngày mai vẫn có cơ hội, tương lai còn có vô số cơ hội, em đừng buồn, mẹ biết lòng tốt của em mà.

Kỳ Duyên bĩu môi, làm nũng, nói:

– Anh xã hôn em đi.

Trong não tôi hiện lên hình ảnh cô ấy liếm dịch tuyến tiền liệt của Khôi, tôi hôn mạnh lên và đưa đầu lưỡi vào miệng, tham lam mút lấy nước bọt ngọt ngào trong miệng, sau một lúc, mới thả cô ấy ra, bởi vì hôn sâu nên làm cô ấy hơi đỏ mặt và liếc tôi, nói:

– Sao anh tham ăn như vậy, đồ ôn dịch!

Giọng nói của Khôi từ bên cạnh truyền đến:

– Ôi ~~ anh trai và chị dâu dính nhau quá, hôn ghê tởm…

Tôi thấy nó đang cười nhạo chúng tôi, nhưng trong đôi mắt đẹp lại như ánh lên tia ghen tị.

Kỳ Duyên thoát khỏi vòng tay tôi, đuổi theo đánh nó, có chút ngượng ngùng nói:

– Hừ, Khôi, đã ghê tởm mà em còn nhìn à?

Khôi không trốn tránh, nhân cơ hội ôm lấy cô ấy và vùi mặt vào hai bầu vú to, rồi nhếch mép làm nũng:

– Chị dâu, em cũng muốn hôn ghê tởm…

Nhìn như vậy, ai không biết còn cho rằng hai người là chị em, có tình cảm vô cùng tốt.

Kỳ Duyên hoàn toàn không có phòng bị, ôm lại đầu nó và gõ một cái, bật cười nói:

– Cười nhạo anh chị tình tứ à?

Khôi phát ra âm “ưm…” nhẹ nhàng ôm cô ấy và nhảy lên, muốn dùng môi ấn lên môi hồng, làm cặp vú to của Kỳ Duyên dao động lên xuống, cô ấy cười duyên duỗi tay ngăn chặn mặt nó.

Khôi tức giận buông ra và còn thô bạo vỗ vào mông cô ấy, tạo từng trận sóng mông, lớn tiếng nói:

– Hừ, sẽ có một ngày nào đó chị dâu sẽ chủ động hôn em!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tôi, Kỳ Duyên không cảm thấy có gì không ổn, còn vặn lại một cách mỉa mai:

– Khôi ngủ tiếp đi, chuyện tốt như vậy nên nói mớ.

Khôi vẫn còn hờn dỗi trong suốt bữa ăn và sau đó, ôm lấy chiếc băng ghế cứng rắn, chen vào giữa tôi và Kỳ Duyên, tức giận cầm một bát cơm trắng, không có thức ăn, nhìn chằm chằm vào Kỳ Duyên.

Tôi cảm thấy thằng nhóc này chỉ giả vờ thôi, nó là quỷ ma như vậy, làm gì dễ dàng tức giận như vậy, bộ dạng này chỉ là nhắn vào sự tốt bụng của Kỳ Duyên, chắc muốn lợi dụng một chút.

Quả nhiên, Kỳ Duyên ăn một hồi, bị nhìn đến cả người không tự nhiên, vừa bực mình vừa buồn cười, bỏ đũa xuống, nói:

– Bị tức no rồi à? Còn muốn ăn không?

– Không ăn, cứ như vậy tức chết sẽ không cần ăn nữa!

Khôi lớn tiếng nói.

Kỳ Duyên nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu, tôi định nói gì đó, bị một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại linh hoạt nắm lấy hạ bộ, được che bởi khăn trải bàn, cứ cách lớp quần nhẹ nhàng vuốt ve, tôi hít một hơi khí lạnh, im lặng tiếp tục ăn cơm.

Kỳ Duyên thấy tôi im lặng, không còn cách nào khác, đành bất đắc dĩ quay đầu lại nói:

– Rồi chị dâu phải làm thế nào để chuộc lỗi đây?

Hai mắt Khôi lập tức sáng lên, cũng không tức giận nữa, bĩu môi chờ ở nơi đó.

Kỳ Duyên nhìn dáng vẻ trẻ con của nó, càng cảm thấy nó chỉ là một đứa nhỏ chưa lớn, bất đắc dĩ thở dài, vén lọn tóc bên tai, cúi người hôn lên mặt nó một cái.

– Không tính nha! Em muốn một nụ hôn giống của anh trai!

Khôi dùng một bàn tay ấn lấy cái ót của cô ấy để ngăn không cho rời đi.

– Đó là kiểu hôn mà chỉ người lớn mới có thể hôn, trẻ con thì không được.

Kỳ Duyên nhỏ giọng ấm áp từ chối, phà hơi thở lên vào mặt nó.

Hành động kế tiếp Khôi làm ra làm cả hai chúng tôi đều giật mình, nó để 1 chân thon thả ra ngoài khăn trải bàn, rồi dùng sức kéo mạnh ống quần của mình lên, con mãng xà to dài mềm một nửa bại lộ dưới ngọn đèn, nó nói lớn tiếng:

– Em không còn trẻ nữa, gà con em so với anh trai còn lớn hơn, em không phải trẻ con.

Mặt của Kỳ Duyên đỏ lên, đây là lần thứ hai cô ấy nhìn thấy cỗ pháo khổng lồ hung hãn này, tim vẫn đập loạn thình thịch thình thịch, cảm giác toàn thân như bị ngâm trong nước sôi, nóng đến hù người.

Tôi cố gắng hết giữ giọng bình tĩnh mà nói:

– Trẻ con ngây thơ, thằng nhỏ này ngày ngày đều khoe cặc.

Tôi cảm thấy những gì mình nói đều là Khôi muốn, bởi vì cách nó khuấy sục hạ bộ của tôi càng trở nên linh hoạt và đa dạng hơn, làm tôi sướng hít sâu một hơi.

________________

Bình luận

Để lại bình luận