Chương 7

Hình ảnh bóng nàng đi xa dần. Hắn dụi mắt. Không phải là mơ màng gì cả. Đồng Tố Tố đang ở đây nhưng nàng không biết sự có mặt của Triệu Cát. Nàng đang thơ thẩn đi trong hoa viên. Và bộ trang phục nàng mặc vẫn như năm xưa. Kiểu tóc cũng vậy. Không có gì khác biệt cả. Tuy nhiên dáng người nàng có chút cao hơn và đầy đặn hơn so với xưa kia.

Nhưng như thế nàng càng đẹp hơn và lộng lẫy hơn. Trong cơn say lý trí của hắn vẫn còn. Hắn không thể làm gì bất kính với nàng được mặc dù hắn rất muốn ôm nàng vào lòng để yêu thương. Triệu Cát cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết. Hóa ra Hoàng Đế cũng có việc không thể làm được. Hắn nhìn nàng lén lút nhưng đầy ham muốn. Cuối cùng hắn cũng quay lưng toan bỏ đi thì giọng nói của Cao Cầu lại văng vẳng bên tai:

– “Vương gia à, thú vui trong thiên hạ thì nhiều lắm nhưng vui mãi rồi thì cũng thành hết vui, chỉ có cái gì mang lại hồi hộp thì niềm vui sẽ lâu hơn hoặc những cái gì mà không ai dám làm hoặc biết không thể làm được mà vẫn cố làm thì khi làm được sẽ vui hơn nhiều”.

Triệu Cát không nghĩ nhiều nữa vứt cái bình rượu không trên tay xuống, tiếng động làm Đồng Tố Tố giật mình. Nàng giật mình quay lại rồi vẻ mặt lập tức chuyển sang sợ hãi. Chưa kịp làm gì thì đã bị cả người Triệu Cát lao vào ôm lấy rồi cả hai ngã dúi dụi xuống đất giữa một rừng hoa. Tố Tố chưa kịp nói câu nào đã bị cái lưỡi của Triệu Cát quấn lấy rồi mút điên cuồng, vẻ sợ hãi lô ra tột cùng trong ánh mắt của nàng.

Nàng ú ớ liên hồi và ra sức chống cự. Triệu Cát nhanh chóng rút dải dây lưng ra quàng hai tay nàng sau một gốc cây rồi buộc hai cổ tay nàng lại với nhau. Triệu Cát ngừng hôn nàng, ngồi lên bụng nàng hai tay hắn đã thôi không phải chế ngự sự kháng cự của Tố Tố nữa nên thanh thản luồn vào trong áo ôm lấy hai bầu vú căng cứng của nàng và cảm nhận được hai đầu vú bé xinh của nàng cọ vào giữa hai lòng bàn tay.

Thật khoan khoái vô cùng. Tố Tố giận và nhục nhã đến tím mặt không thốt ra nổi một lời liên tục ưỡn người để hất Triệu Cát ra nhưng nàng không có đủ sức mạnh đó. Triệu Cát nhìn xuống mặt nàng, hai tay vẫn bóp đều nhẹ nhẹ hai bầu vú của nàng, thấy khuôn mặt của nàng đỏ hồng xinh đẹp muôn phần bèn lè nhè nói:

– Tú nhi nàng thích chứ? Nàng sẽ sinh cho trẫm một Hoàng Tử ha ha ha.

Tố Tố ngượng quá nỗi nói không nên câu. Ngoảnh nhanh mặt sang một bên rồi nhắm mắt lại tránh cái nhìn đầy lửa dục của Triệu Cát. Thấy vậy Triệu Cát khoái lắm tự cởi hết quần áo ra làm Tố Tố thất kinh lên tiếng:

– Bệ hạ nếu không mặc quần áo vào và thả ta ra. Ta sẽ la lên.

– Cuối cùng cũng nói rồi hả, nàng cứ việc la. Ở đây rộng lớn thế này thị vệ của hoa viên mà nghe thấy được thì trẫm nhường ngôi cho Phi nhi của nàng ngay.

Tố Tố biết không thoát được nhưng vẫn cố la thật to. Triệu Cát thấy vậy thích chí lắm đút ngay dương vật vào miệng nàng rồi rút hai tay ra khỏi áo nàng nhấc đầu nàng lên khiến nàng ngậm tận gốc dương vật hắn. Tiếng la lập tức ngưng hẳn. Hắn bắt đầu nhấp vào miệng nàng. Dương vật hắn nhanh chóng trở nên căng cứng. Tố Tố hô hấp một cách khó khăn vì cuống họng liên tục bị thỏi thịt của Triệu Cát húc vào. Tủi nhục quá nàng toan quyết định cắn một phát cho rồi đời tên hôn quân thì Triệu Cát dường như biết được ý định đó lè nhè lên tiếng một cách chậm rãi như không sợ gì cả và vừa như đang khoan khoái quá:

Bình luận

Để lại bình luận