Chương 7

Tôi cố lái câu chuyện về phía Kiều Trinh. Liếc mắt thấy mặt vợ đỏ ửng thật, tôi chớp cơ hội công kích. Kiều Trinh giật mình, rút tay về, kẹp hai tay lên má, kéo gương trang điểm ở ghế phụ soi mặt mình.

“Vợ… vợ cũng không biết, nghĩ tới cảnh Minh Anh được ôm, đúng là hơi hứng. Nhưng vợ tưởng tượng chồng yêu ôm Minh Anh, chứ không phải Khánh Hưng,” cô ấy nói.

“Vợ dám!” Tôi bắt được sơ hở, tiếp tục công kích, “Dám nghĩ tới thằng đàn ông khác trần truồng, coi chồng đánh đít vợ, đánh mạnh luôn.” Đèn đỏ, tôi đạp phanh, quay sang giả vờ hung dữ.

“Thôi đừng nói bậy nữa, ăn no rồi về nhà ngủ một giấc, tỉnh dậy chồng pha cà phê cho vợ,” tôi nói.

Kiều Trinh vẻ mặt kỳ lạ, bỗng thò tay vào quần mình, rút ra, đầu ngón tay dính thứ chất lỏng trong suốt. Vợ nghịch ngợm giơ trước mặt tôi, hất cằm khoe khoang, “Trời, nhìn kìa, lồn vợ ướt nhẹp rồi…” Đầu tôi ong ong – trời ạ, nói chuyện về phụ nữ mà lồn vợ ướt thế này, với tính cách chuyện giường chiếu của Kiều Trinh trước giờ, chẳng lẽ vợ là lesbian? Nhưng gương mặt đỏ bừng, cằm nhọn vểnh, cổ thon trắng trẻo, cộng với chất lỏng dâm đãng trên ngón tay thon dài, đúng là quyến rũ chết người. Tôi nghiêng người, ngậm ngay hai ngón tay mặn mà ấy.

“Á…” Kiều Trinh phát ra âm thanh từ cổ họng, kiểu mà chỉ khi bị tôi đâm hăng mới có.

“Chồng yêu… vợ… vợ muốn rồi…” cô ấy rên rỉ.

“Bíp! Bíp! Bíp!” Xe sau bấm còi inh ỏi, chúng tôi mới nhận ra đèn xanh. Tôi đạp ga, phóng về nhà nhanh hết mức.

Từ bãi đỗ xe đến thang máy, Kiều Trinh chẳng nói gì. Càng lên cao, gần nhà, mặt vợ lại đỏ ửng, cả cổ trắng trẻo cũng hồng rực. Tương tự, nghĩ tới cảnh vào nhà là một trận mây mưa, con cặc tôi cũng căng máu, nóng ran. Tôi phải tránh camera thang máy, lén điều chỉnh tư thế thằng nhỏ trong quần cho khỏi khó chịu. Kiều Trinh mỉm cười, mắt đầy khát khao, làm tôi thấy thang máy chậm như rùa.

Chẳng nhớ nổi làm sao ra khỏi thang máy và vào nhà, hình như tôi nắm tay Kiều Trinh chạy vội? Sưởi sàn trong nhà càng thổi bùng dục vọng. Đóng cửa cái rụp, tôi đè Kiều Trinh vào cửa, kéo khóa quần bên hông vợ, giật mạnh quần cùng đồ lót xuống tận mắt cá, nửa quỳ xuống, banh đùi vợ ra, úp miệng vào lồn vợ – nơi tôi mê nhất. Cái lồn ướt sũng đã làm ướt cả đám lông rậm bên dưới, mặn mà, trơn tuột. Tôi dùng hai ngón cái banh lồn ra, để lưỡi cọ mạnh lên lớp thịt mềm bên trong, đầu lưỡi khều hột le cương cứng, liếm qua liếm lại.

“Á…” Kiều Trinh rên lên với âm điệu lạ, ôm chặt đầu tôi, như muốn ép cả đầu tôi vào lồn vợ.

Ngón cái banh mạnh hơn, tôi dùng đầu lưỡi liếm từ dưới lên, trái qua phải, kích thích mép lồn nhỏ, thỉnh thoảng đâm sâu vào cái lỗ dâm đãng ấy, rồi lại khều hột le.

“Á… chồng yêu, á… chồng yêu… á, chồng yêu,” Kiều Trinh như mất khả năng ngôn ngữ, chỉ thở hổn hển thốt ra vài từ.

Khi thấy đôi chân cong cong của vợ sắp không trụ nổi, tôi ngẩng đầu, hỏi, “Sướng không?”

“Hà… hà… hà…” Vợ gật đầu, nuốt nước bọt.

“Vợ cứ tưởng… Chồng… sẽ đâm thẳng luôn, lồn… có… ngon thế không?” cô ấy thở hổn hển.

“Ngon tuyệt! Trơn mượt, mềm mại, nước lênh láng,” tôi đáp.

“Để… hà… vợ nếm thử,” Kiều Trinh nói.

Tôi định thò tay moi một ít, nhưng vợ nhanh hơn, bóp cằm kéo tôi lên, hôn ngấu nghiến. Cái lưỡi trong đôi môi mềm mại liếm qua liếm lại môi tôi. “Mặn, trơn lắm…” Vợ rời môi, một sợi chỉ mỏng nối môi chúng tôi, rồi đứt, dính lên cằm cả hai. Vợ lại áp môi mềm mại vào, lưỡi tìm lưỡi tôi, quấn quýt, mút lấy mút để. Chẳng biết bao lâu mới tách ra, vợ gục cằm lên vai tôi, thì thầm, “Đâm vợ đi.”

Tôi nhanh chóng cởi sạch đồ dưới, Kiều Trinh lục túi tôi trên tủ đối diện cửa, lôi ra cái bao cao su, đá bay giày cao gót, giúp tôi đeo bao, rút một chân ra khỏi đống quần áo ở mắt cá, rồi bị tôi nhấc chân quàng lên hông. Chẳng khó khăn gì, con cặc trượt cái “xột” vào lồn vợ. Kiều Trinh ngửa đầu dựa vào cửa, hất cằm, cổ thon dài, rên dài thỏa mãn, “Chồng yêu cứng quá…”

Bình luận

Để lại bình luận