Chương 6

:
Không biết đã qua bao lâu, Trần Quả không còn suy nghĩ gì nữa chỉ biết chịu đựng sự xâm phạm của người đàn ông, không ngừng lên đỉnh nhưng sức chịu đựng của Lưu Hạo lại tốt đến kỳ lạ, nhìn thấy Trần Quả sắp kiệt sức ngất đi, Lưu Hạo vẫn cứ động eo ra vào, giống như một cái máy đánh đập vĩnh cửu, đẩy Trần Quả lên đỉnh cao trào hết lần này đến lần khác!
Cuối cùng Trần Quả một lần nữa phát ra tiếng rên rỉ cực kỳ sung sướng, bị cơn sóng thần của dục vọng nuốt chửng hoàn toàn, trong sự sung sướng tột cùng mất đi ý thức…
Từ trong cơn hôn mê tỉnh lại, Trần Quả không dám tin mình lại mơ xuân, đặc biệt là người đàn ông xuất hiện trong giấc mơ xuân lại là Lưu Hạo, tên khốn đã cưỡng đoạt sự trong trắng của cô, mặc dù Trần Quả rất ghét Lưu Hạo nhưng tâm lý bẩm sinh của phụ nữ đối với người đàn ông đầu tiên của mình luôn có một thứ tình cảm khác thường!
Nhớ lại trong mơ mình ở dưới háng Lưu Hạo uốn éo đón ý, biểu hiện phóng túng, cơ thể Trần Quả không tự chủ được nóng lên, giữa hai chân có một cảm giác ngứa ngáy không thể diễn tả được, thúc đẩy Trần Quả sờ xuống, bên dưới đã tiết ra rất nhiều nước xuân, nhận ra phản ứng không ra gì của mình Trần Quả vội vàng đứng dậy đi tắm nước lạnh, cưỡng ép dập tắt ham muốn của cơ thể!
Ép buộc bản thân bình tĩnh lại, Trần Quả cố gắng khiến mình bận rộn, quên đi nỗi đau mất trinh và ham muốn ẩn sâu trong cơ thể, chỉ là số phận không định buông tha cô, ma quỷ vẫn luôn quấn lấy cô, cho đến khi Trần Quả hoàn toàn rơi vào biển dục vô biên!
Đắm chìm vào công việc, Trần Quả bận đến không ngóc đầu lên được, mặc dù Hưng Hân là nhà vô địch mới nhưng thời gian thành lập quá ngắn, trước đây có Diệp Tu tồn tại, rất nhiều vấn đề có thể dễ dàng giải quyết, bây giờ Diệp Tu rời đi, cô phải tự mình gánh vác trọng trách!
Đa số vấn đề có tiền là có thể giải quyết, chỉ là vấn đề thời gian, sau hơn một năm nỗ lực của Diệp Tu, rất nhiều việc đã đi vào quỹ đạo, bây giờ Trần Quả đau đầu nhất là vị trí trống sau khi Diệp Tu rời đội, mặc dù trước khi Diệp Tu rời đi đã đưa ra gợi ý, Hưng Hân bây giờ thiếu một tiền đạo công thủ toàn diện, đặc biệt là ưu tiên nghề kiếm sĩ!
Nhưng kiếm sĩ có tiếng tăm trong liên minh, như Hoàng Thiếu Thiên, Đỗ Minh, Giang Ba Đào, Hưng Hân không có sức hấp dẫn để khiến họ chuyển nhượng, người duy nhất có khả năng là Đỗ Minh, tên này thầm thương Đường Nhu là bí mật công khai, chỉ là bên Luân Hồi sẽ không dễ dàng từ bỏ thành viên cốt cán!
Đúng lúc Trần Quả định tìm mọi người trong Hưng Hân bàn bạc thì điện thoại của cô reo lên, Trần Quả thấy không có số gọi đến liền không nghĩ ngợi từ chối, chỉ chưa đầy một phút, một tin nhắn ngắn truyền đến khiến cô không thể không buông mọi thứ xuống.
Lúc này điện thoại của Trần Quả một lần nữa reo lên, lần này Trần Quả không dám từ chối nữa, nhấn nút nghe máy thì từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Lưu Hạo.
“Cô tưởng có thể tránh được tôi sao? Trần đại lão bản của tôi!”
“Anh gọi đến còn muốn làm gì? Cẩn thận tôi báo cảnh sát bắt anh đấy!”
“Đừng hung dữ thế chứ, nói cho cùng thì tôi cũng là người đàn ông đầu tiên của cô mà, tôi đang ở ngay cửa, cho tôi vào trước đã rồi nói tiếp?”
Trần Quả không muốn cho Lưu Hạo vào lắm nhưng nghĩ đến tin nhắn vừa rồi, Trần Quả không thể không cho anh ta vào, cúp điện thoại thông báo cho bảo vệ ở cửa, chưa đầy 5 phút Lưu Hạo đã vênh váo bước vào văn phòng của Trần Quả!
Nhìn Lưu Hạo ngồi xuống như một ông hoàng, Trần Quả nghiến răng nghiến lợi hỏi anh ta.
“Cuối cùng anh muốn gì, xóa hết video cho tôi! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”
Nghe vậy Lưu Hạo rất bình tĩnh, không thèm để ý còn phản đe dọa Trần Quả.

Bình luận

Để lại bình luận