Chương 6

. Giấc mộng Nam Kha

Đại Vũ ngồi xổm ở phía sau Hoàng Dung, tham lam vuốt ve đôi chân của Hoàng Dung, hắn vuốt từ bắp chân tròn trịa đến cái đùi đầy đặn, sờ soạn xoa nắn lên xuống qua lại mất một lúc rất lâu. Đôi chân của Hoàng Dung mềm mại co giãn, sờ vào có cảm giác mịn màng khiến hắn sờ mãi không biết chán, hắn yêu thích đến mức không buông ra được. Vừa bị hôn, vừa bị sờ, phong thái đoan trang và uy nghiêm thường ngày của Hoàng Dung đã hoàn toàn mất đi. Nàng không chỉ uốn éo cơ thể mà còn không kìm được tiếng rên rỉ sung sướng, nước dâm từ lỗ lồn chảy tràn lan ra, lồn nàng ướt sũng, ướt cả xuống phần chân dưới háng.

Đột nhiên, một cảm giác xuyên thấu chưa từng có từ lỗ đít xuyên thẳng qua trái tim nàng, khiến nàng không khỏi run rẩy toàn thân. Hàng phòng ngự vốn mỏng manh yếu ớt, cuối cùng cũng hoàn toàn sụp đổ. Hoàng Dung từ bỏ sự phản kháng, khoái cảm và cơn đói khát kỳ lạ càng lúc càng mãnh liệt hơn, vồ vập bao lấy nàng, khiến nàng chuyển sang trạng thái háo hức mong chờ sự xâm chiếm thô bạo của đồ đệ.

Đại Vũ tách cặp mông trắng nõn, non nớt và đầy đặn của Hoàng Dung ra, dùng đầu lưỡi liếm láp lỗ đít thít chặt quyến rũ của Hoàng Dung, Hoàng Dung chưa từng nếm qua mùi vị này, chịu không nổi cơn nứng như vạn tiễn xuyên tâm này. Nàng chỉ cảm thấy sự trống rỗng, thèm thuồng và đói khát đột nhiên tăng lên gấp mấy chục lần, hai tay cũng khẩn trương muốn ôm lấy một vật gì đó. Nàng không khỏi nóng lòng khẽ lên tiếng: “Nhanh lên! Buông tay ta ra! Ưmmm… Ahhhh… Ahhhh… Ôiiiii! Sư nương chịu không nổi nữa! Mau lên!…”

Thấy ánh mắt nàng khẽ đung đưa, tràn đầy xuân tình, lỗ lồn đã ướt sũng, nứng vô cùng. Bọn họ lập tức khống chế huyệt khí hải của nàng không cho nàng ngưng tụ nội lực, giải các huyệt đạo còn lại và cởi trói cho nàng. Hoàng Dung vừa được giải thoát, thân thể nàng ngay lập tức giống như hổ đói vồ lấy Tiểu Vũ, hai tay ôm chặt Tiểu Vũ, cái miệng nhỏ xinh với đôi môi anh đào cũng điên cuồng hôn cắn lên vai hắn ta. Tiểu Vũ bị đau, con cặc của hắn lại bị kích thích phi thường hơn, con cặc to lớn như cái chùy của hắn ta dựng thẳng đứng lên, cách một lớp vải quần, áp chặt vào lỗ lồn của Hoàng Dung.

Ngay lúc này Đại Vũ nhanh chóng cởi quần ra, từ sau lưng ôm lấy Hoàng Dung. Hắn thì thầm vào tai Hoàng Dung: “Sư nương, để con hiếu thuận với người trước!”. Vừa nói, hắn ta vừa đưa con cặc của mình về phía mép lồn như cánh hoa đào hơi hé mở và ẩm ướt của Hoàng Dung. Hoàng Dung ôm chặt lấy Tiểu Vũ không chịu buông ra, cặp mông tròn trịa trắng nõn của nàng lại vểnh ra sau, mép lồn ẩm ướt tràn đầy ý dâm, cửa lồn mở toang, như đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi ong rừng đến dò xét hút mật dâm bên trong lồn!

Lần đầu tiên, lỗ lồn nhỏ nhắn có một không hai của Hoàng Dung bị một con cặc thô to dày cộp chọc vào, khiến nàng không khỏi có cảm giác lẫn lộn. Nàng sướng, nhưng đồng thời cũng có chút đau đớn, lại vừa mong chờ, nhưng cũng có chút sợ hãi, cảm giác cực kỳ giống với sự hoảng loạn trong đêm tân hôn đầu tiên. Đột nhiên, con cặc khổng lồ phá cửa xông vào, Hoàng Dung chỉ cảm thấy run rẩy, không ngừng hét lên một tiếng.

Nàng giật mình tỉnh dậy, chỉ thấy hai huynh đệ bọn hắn đang ở bên cạnh tập luyện, mồ hôi vẫn đang nhễ nhại tuôn rơi, dưới bóng cây gió mát rười rượi, ve kêu râm ran như cũ, tình cảnh vừa mới nãy chính là một giấc mộng Nam Kha*. Mặt nàng đỏ bừng, trống ngực đập thình thịch, suy nghĩ ập đến như thủy triều, lúc này một trận gió thổi qua, nàng chỉ cảm thấy đũng quần giữa hai chân phát lạnh, tiết khố và quần ngoài đều đã ướt đẫm. Hoàng Dung nhất thời cảm thấy xấu hổ, nhưng trong lòng không khỏi thầm nghĩ: “Chẳng lẽ con cặc của hai người bọn họ thật sự như trong mộng thô to như vậy sao?”

*Giấc mộng Nam Kha: một thành ngữ dựa trên điển tích của Trung Quốc, chỉ về những thứ vô thực, những thứ vượt xa tầm tay với của con người.

Đại quân Mông Cổ rút lui, tình hình quân tình ở Tương Dương cũng dịu đi, An phủ sứ Lữ Văn Đức nhân cơ hội mở tiệc chiêu đãi khách khứa. Bởi vì hắn ta không hợp với một đám giang hồ hảo hán, nên hầu hết khách trong bữa tiệc này đều là quan lại. Mọi người uống rượu, ăn thịt, nịnh bợ vuốt mông ngựa cho những quan viên có chức vị cao hơn, sau một hồi say bí tỉ lại càng tâng bốc nhau, cực kỳ ghê tởm. Lúc này, Giả Thị lang được triều đình cử đi giám sát quân tình, đột nhiên sắc mặt bí hiểm, ghé vào tai Lữ Văn Đức thì thầm: “An phủ sứ trấn giữ Tương Dương vừa nguy hiểm vừa cực khổ, sao ngươi không thử chuyển đi nơi khác? Hiện nay rõ ràng có cơ hội tốt để thăng quan phát tài!”

Lữ Văn Đức nghe xong, hai mắt sáng lên, vội vàng thấp giọng hỏi: “Cơ hội ở đâu? Mong Thị lang chỉ điểm, sau này hạ quan ổn thỏa nhất định sẽ báo đáp người.” Giả Thị lang nhìn xung quanh, muốn nói lại thôi. Lữ Văn Đức hiểu ý vội nói: “Các vị hãy tận hưởng thỏa thích, ta và Thị lang có chuyện quan trọng cần bàn bạc, nên không tiếp các vị được.” Nói xong, hắn ta đứng dậy dẫn Giả Thị lang vào thư phòng bên trong.
________________

Bình luận

Để lại bình luận