Chương 6

Rồi một giọng nói bất ngờ vang lên bên tai cô. “Thư? Là em thật à?” Cô giật mình, quay sang, và suýt buông tay khỏi gã đàn ông khi nhận ra người đứng cạnh mình. Đó là Nam—đồng nghiệp cùng phòng kế toán, một gã nhút nhát, hay đỏ mặt mỗi khi cô nhờ sửa máy in. Hôm nay, Nam mặc áo sơ mi trắng, đeo kính cận, trông chẳng khác gì một anh chàng văn phòng bình thường. Nhưng ánh mắt hắn lúc này không còn ngây thơ nữa. Hắn nhìn cô, nhìn tay cô đang nắm chặt thứ trong quần gã đàn ông, và khóe môi nhếch lên thành một nụ cười kỳ lạ.

“Anh không ngờ em lại… thế này,” Nam thì thầm, giọng trầm xuống. Thư định rút tay lại, nhưng Nam nhanh hơn. Hắn nắm lấy cổ tay cô, giữ chặt, rồi luồn tay còn lại xuống dưới váy cô. “Đừng dừng lại,” hắn nói, và trước khi cô kịp phản ứng, ngón tay của Nam đã chen vào cùng với ngón tay của gã đàn ông. Hai bàn tay, bốn ngón tay, cùng lúc di chuyển bên trong cô, mỗi cái theo một nhịp khác nhau. Nam nhẹ nhàng hơn, tinh tế hơn, trong khi gã đàn ông vẫn thô bạo như mọi khi.

Thư cắn môi, đầu óc quay cuồng. Cô không ngờ Nam—gã đồng nghiệp luôn rụt rè—lại dám làm điều này. Nhưng cô không đẩy hắn ra. Thay vào đó, cô đưa tay còn lại về phía Nam, kéo khóa quần hắn xuống. Hắn không phản kháng, chỉ đứng yên, để cô luồn tay vào. Dương vật của Nam nhỏ hơn gã đàn ông, nhưng cứng như đá, nóng ran trong tay cô. Cô nắm lấy, sục cùng lúc cả hai—một tay cho gã đàn ông, một tay cho Nam—nhịp nhàng như một vũ điệu.

Gã đàn ông rên to hơn, tay hắn ấn sâu vào cô, gần như xé toạc cô ra. Nam thì im lặng, nhưng cô cảm nhận được hơi thở dồn dập của hắn qua từng nhịp sục của cô. Cô tăng tốc, tay siết chặt hơn, ngón cái miết mạnh lên đầu cả hai. Gã đàn ông run lên, và chỉ vài giây sau, cô cảm thấy một dòng chất lỏng nóng hổi bắn ra, thấm qua tay cô, chảy xuống sàn xe. Hắn rút tay ra, thở hổn hển, rồi chen ra cửa mà không nói gì.

Nhưng Nam vẫn ở lại. Hắn không dừng lại, ngón tay vẫn di chuyển bên trong cô, giờ đã ướt át đến mức phát ra âm thanh mỗi khi hắn đẩy vào. “Em giỏi thật,” hắn thì thầm, mắt dán vào tay cô đang sục hắn. Thư không trả lời, chỉ cúi xuống, để tóc che mặt, và tăng tốc tay mình. Nam rên khẽ, cơ thể hắn căng lên, và chẳng mấy chốc, hắn cũng bắn ra, chất lỏng trắng đục chảy qua kẽ tay cô, thấm vào mép váy.

Xe dừng lại ở trạm gần công ty. Nam rút tay ra, lau nhẹ lên áo cô, rồi nháy mắt. “Trưa nay gặp anh ở phòng nghỉ nhé,” hắn nói, rồi bước xuống xe như chưa từng có gì xảy ra. Thư đứng đó, hai tay ướt át, váy xộc xệch, ngực gần như lộ ra hoàn toàn. Cô thở hắt ra, cố lấy lại bình tĩnh, nhưng trong đầu chỉ có một ý nghĩ: cô muốn nhiều hơn.

Khi vào công ty, Thư ngồi đối diện Nam trong phòng làm việc. Hắn vẫn đeo kính, vẫn gõ máy tính như mọi ngày, nhưng thỉnh thoảng lại liếc cô, ánh mắt đầy ẩn ý. Trưa đó, khi mọi người ra ngoài ăn, Nam đến gần, kéo tay cô vào phòng nghỉ. Hắn khóa cửa, đẩy cô xuống ghế, và không nói gì, cởi quần ra. Thư không phản kháng. Cô quỳ xuống, nắm lấy dương vật hắn, sục mạnh mẽ như trên xe, nhưng lần này cô còn cúi xuống, dùng môi mình để tăng thêm cảm giác.

Nam rên rỉ, tay bấu vào tóc cô, đẩy đầu cô xuống sâu hơn. Thư để mặc hắn, để mặc mọi thứ. Cô không còn là cô gái ngây thơ từng ghét bị sờ mó nữa. Giờ đây, cô là người chủ động, và cô thích điều đó.

Bình luận

Để lại bình luận