Chương 6

Sau khi quay 360 độ phô bày chiếc váy trên người, Tử Kỳ đứng vững lại, xấu hổ cười, bảo: “Ba ba, cha cảm thấy váy của người ta đẹp không?”

“Xinh đẹp, con gái ba mặc gì cũng đều đẹp hết” Tôi nuốt nước miếng, lựa lời nói, bảo: “Tử Kỳ, ở trường học con cũng ăn mặc như vậy sao?”

Mặc như vậy không thể được, thế khác nào để cho mấy thằng nhóc miệng còn hôi sữa tùy tiện nhìn thấy đáy quần của con gái tôi sao, chỉ cần nghĩ tôi cũng đã cảm nhận thấy sự căm hận, cảm thấy bảo bối mà mình trân quý nhất đang bị làm bẩn.

Nghe vậy, con gái tôi cười ha hả, đáp: “Ba ba, ba đã quên, ở trường quy định là phải mặc đồng phục, sao có thể mặc như vậy được”.

Nghe thấy thế, trái tim tôi mới được thả lỏng trong chốc lát.

Nhưng sau đó con gái lại từ từ nói: “Nhưng mà, nếu ở ngoài trường, người ta đều mặc như vậy nha”.

Trái tim vừa buông xuống của tôi lại giống như đi cáp treo bay vọt lên.

Nhìn nhìn con gái, lại nhìn đôi chân dài trắng nõn, ta mở miệng nói: “Ừ, Tử Kỳ à, váy con mặc rất xinh đẹp, nhưng là con không cảm thấy váy này hơi ngắn không?”

Tử Kỳ có vẻ rất ngạc nhiên, nhìn nhìn cái váy, sau đó lại đưa tay sờ chân, hơi nghiêng đầu dùng khôn mặt ngây thơ hồn nhiên, nhìn tôi nói: “Ngăn ư, người ta không thấy là ngắn đâu, rất thích hợp, vừa vặn đem đôi chân dài của người ta lộ ra hết, chân dài như vậy rất đẹp đúng không?”

Tôi nuốt nước miếng, bảo: “Con gái thích ăn mặc xinh đẹp không có gì đáng trách, nhưng váy này cũng quá ngắn rồi, con vừa rồi xoay người một cái, ta đều nhìn thấy…”

Sờ sờ mũi, những lời nói tiếp theo muốn nói với con gái tôi lại có chút nói không nên lời.

Con gái tôi lại cười ha ha, nói: “Quần lót sao, này thì tính cái gì nha, tư tưởng của ba dừng lại ở thời đại nào rồi, người ta nhìn thấy quần lót một chút lại chẳng mất miếng thịt nào, cha không thấy là, việc ngẫu nhiên lộ ra một chút quần lót, nhìn thấy bộ dạng nam sinh chảy nước miếng, không phải chơi rất vui sao?”

Nghe những lời này, tôi không khỏi cau mày, nghĩ đến một đống nam nhân vây xung quanh con gái tôi, trừng to cặp mắt muốn tiến vào dưới váy xem phong cảnh, tôi cũng là đàn ông, đàn ông hiểu rõ ý xấu của đàn ông, có người cha nào chịu được khi thấy nữ nhi như vậy bị làm bẩn.

“Ba cảm thấy váy quá ngắn như thế không tốt”.

Thấy tôi cau mày, bộ dáng rối rắm, nữ nhi tròng mắt thoạt chuyển, thân thể dán sát vào, ôm lấy cánh tay tôi, chu môi trách mắng: “Con là thấy cha tư tưởng cũ kĩ, kì thật bộ này của người ta coi như là dài rồi, người ta thích mặc nhất là váy zip, tính mặc cho cha xem, nhưng coi cha tư tưởng lỗi thời, biết ngay cha sẽ một đống ý kiến cho mà xem”.

Gì? Tôi có chút không tin được lỗ tai mình, váy gì?

“Váy zip ngắn nha”, con gái nghiêm túc giải thích: “Váy ngắn khoảng đến mông a, chỉ cần khẽ cong eo có thể nhìn thấy quần lót, cái loại váy này cha không biết sao?”

Con gái với khuôn mặt ngây thơ, hồn nhiên cùng ta giải thích giống nhưu đây là một danh từ hết sức bình thường。

Tôi đương nhiên biết đó là cái gì” Ta nghe được mặt đỏ tai hồng, có chút không được tự nhiên trách cứ: “Tử Kỳ, sao bây giờ con trở nên nói chuyện thô tục vậy”

Con gái dùng gương mặt vô tội nhìn tôi, dùng khuôn mặt thanh thuần nhất nói ra những lời hạ lưu nhất: “Nói mông thô tục sao, hay là gọi là váy hở âm đạo, hay hở bộ phận sinh dục, dù sao cũng chính là cái tên đó nha”.

“Con…” Ta chỉ cảm thấy sọ não đau, chính là hiện tại có vấn đề so với việc con bé nói chuyện thô tục quan trọng hơn: “Con đi trên đường là mặc loại váy này sao?”

“Vâng ạ” Con gái hờ hững đáp.

“Tử Kỳ… cha cảm thấy con gái vẫn là nên rụt rè một chút không nên mặc loại váy này nha”

Nhưng con gái tôi lại một chút cũng không quan tâm đáp: “Con cảm thấy mình rất rụt rè rồi, người khác yêu thích nhìn liền nhìn, con thích mặc cái gì liền mặc cái đó, kia một số người nhìn chảy nước miếng, lại chạm không tới, trừ khi con muốn cho hắn sờ còn có thể”

“Tử Kỳ, nói thì nói như thế, nhưng con còn là học sinh trung học, vẫn là thiếu nữ, nên ăn mặc cho giống con gái chứ”.

Nghe vậy, con gái cười như không cười nhìn tôi, giọng mang giễu cợt, nói: “Ba ba, cha trước kia thường xuyên cổ vũ con, muốn làm cái gì cứ việc đi làm, cuộc đời chỉ có một lần, sống được thoải mái là quan trọng nhất. Nhưng bây giờ cha lại giống như mẹ quản này quản kia, cái này không thể làm, cái kia không thể làm, người ba con yêu nhất, trước kia mới không phải vậy đâu”.

Bình luận

Để lại bình luận